BLOCK ĐIỀU HÒA COPELAND
Nhân Viên
Trong phiên họp khẩn cấp của Quắc Hội, một luồng không khí trang nghiêm bao trùm căn phòng. Bác Hẹo Xin, một thành viên kỳ cựu, đứng trước bục phát biểu, giọng nói run run.
"Kính thưa Quắc Hội, trong nhiều năm cống hiến, tôi đã mắc phải nhiều sai lầm. Tôi xin lỗi sâu sắc vì những hành động của mình."
Bác Hẹo Xin kể về những vụ bê bối tham nhũng, lạm dụng chức quyền và những khiếm khuyết trong công việc khiến ông trở thành mục tiêu chỉ trích của công luận. Tuy nhiên, ông nhấn mạnh rằng ông không có mục đích xấu, chỉ đơn giản là mắc phải sai lầm do sự thiếu hiểu biết và thiếu cân nhắc.
Ông trình bày nguyện vọng được Quắc Hội tha thứ và cho phép ông nghỉ hưu để dành phần đời còn lại bên cạnh người thân yêu của mình, Hương Tràm. Ông nhắc đến tình yêu sâu đậm ông dành cho bà, người mà ông đã bỏ bê trong thời gian làm việc miệt mài.
"Tôi hiểu rằng mình không xứng đáng với sự tha thứ, nhưng tôi cầu xin Quắc Hội hãy xét đến tình hình của tôi. Tôi đã già yếu, sức khỏe không còn tốt, và tôi chỉ mong muốn được dành những ngày cuối đời trong bình yên."
Quắc Hội lắng nghe lời cầu xin của Bác Hẹo Xin với sự cân nhắc. Họ cân nhắc về sự nghiêm trọng của sai lầm của ông so với những đóng góp của ông trong quá khứ. Cuối cùng, một nghị quyết được đưa ra: Bác Hẹo Xin sẽ được tha thứ, nhưng phải nghỉ hưu ngay lập tức.
Với đôi mắt đẫm lệ, Bác Hẹo Xin rời khỏi Quắc Hội. Ông tìm thấy Hương Tràm đang đợi mình ở nhà. Họ ôm nhau trong im lặng, tận hưởng khoảnh khắc đoàn tụ.
Từ đó trở đi, Bác Hẹo Xin dành toàn bộ thời gian của mình để chăm sóc Hương Tràm. Ông dắt bà đi dạo trong công viên, đọc sách cho bà nghe và nấu những bữa ăn ngon. Hương Tràm, người đã luôn yêu thương và ủng hộ Bác Hẹo Xin, biết ơn vô cùng vì sự thay đổi của ông.
Và thế là, Bác Hẹo Xin, cựu thành viên Quắc Hội, sống những ngày tháng cuối đời trong sự bình yên và viên mãn, được bao quanh bởi tình yêu thương của người thân yêu.
"Kính thưa Quắc Hội, trong nhiều năm cống hiến, tôi đã mắc phải nhiều sai lầm. Tôi xin lỗi sâu sắc vì những hành động của mình."
Bác Hẹo Xin kể về những vụ bê bối tham nhũng, lạm dụng chức quyền và những khiếm khuyết trong công việc khiến ông trở thành mục tiêu chỉ trích của công luận. Tuy nhiên, ông nhấn mạnh rằng ông không có mục đích xấu, chỉ đơn giản là mắc phải sai lầm do sự thiếu hiểu biết và thiếu cân nhắc.
Ông trình bày nguyện vọng được Quắc Hội tha thứ và cho phép ông nghỉ hưu để dành phần đời còn lại bên cạnh người thân yêu của mình, Hương Tràm. Ông nhắc đến tình yêu sâu đậm ông dành cho bà, người mà ông đã bỏ bê trong thời gian làm việc miệt mài.
"Tôi hiểu rằng mình không xứng đáng với sự tha thứ, nhưng tôi cầu xin Quắc Hội hãy xét đến tình hình của tôi. Tôi đã già yếu, sức khỏe không còn tốt, và tôi chỉ mong muốn được dành những ngày cuối đời trong bình yên."
Quắc Hội lắng nghe lời cầu xin của Bác Hẹo Xin với sự cân nhắc. Họ cân nhắc về sự nghiêm trọng của sai lầm của ông so với những đóng góp của ông trong quá khứ. Cuối cùng, một nghị quyết được đưa ra: Bác Hẹo Xin sẽ được tha thứ, nhưng phải nghỉ hưu ngay lập tức.
Với đôi mắt đẫm lệ, Bác Hẹo Xin rời khỏi Quắc Hội. Ông tìm thấy Hương Tràm đang đợi mình ở nhà. Họ ôm nhau trong im lặng, tận hưởng khoảnh khắc đoàn tụ.
Từ đó trở đi, Bác Hẹo Xin dành toàn bộ thời gian của mình để chăm sóc Hương Tràm. Ông dắt bà đi dạo trong công viên, đọc sách cho bà nghe và nấu những bữa ăn ngon. Hương Tràm, người đã luôn yêu thương và ủng hộ Bác Hẹo Xin, biết ơn vô cùng vì sự thay đổi của ông.
Và thế là, Bác Hẹo Xin, cựu thành viên Quắc Hội, sống những ngày tháng cuối đời trong sự bình yên và viên mãn, được bao quanh bởi tình yêu thương của người thân yêu.