Trong khung giờ trưa nắng gắt, khi những chiếc xe nô nức đổ về nhà ăn, một chàng sinh viên nghèo khổ tên Nam đứng lặng bên ngoài, nhìn vào thực đơn với đôi mắt thèm thuồng. Bụng anh cồn cào vì đói, nhưng anh chỉ có 10.000 đồng trong túi.
Nam đã sắp hết tiền, nhưng anh vẫn chưa đủ no. Anh do dự nhìn vào hai gói mì tôm hấp dẫn, biết rằng đó là lựa chọn hợp lý nhất. Nhưng giá của chúng là 12.000 đồng, khiến anh phải đau đầu.
"Bác ơi, cho cháu xin 2 gói mì được không ạ?" Nam rụt rè hỏi một người phụ nữ đứng sau quầy, hy vọng được một chút thương hại.
Người phụ nữ cau mày, nhìn Nam từ đầu đến chân. "Sao cháu không có đủ tiền?"
"Cháu hết tiền rồi ạ, bác ơi. Cháu chỉ muốn mua 2 gói mì để no bụng," Nam giải thích, giọng run run.
Người phụ nữ do dự một lúc, rồi nói: "Thôi được rồi, nhưng chỉ lần này thôi. Lần sau nhớ mang đủ tiền nhé."
Nam cảm thấy như một gánh nặng đã được trút bỏ. Anh vội vàng lấy hai gói mì và rời khỏi nhà ăn, sợ rằng người phụ nữ sẽ đổi ý. Anh ngồi xuống một chiếc ghế đá ở góc sân, bóc gói mì ra và thưởng thức từng miếng mì dai dai, cay cay.
Đó là bữa ăn ngon nhất mà Nam từng có trong đời. Anh biết ơn người phụ nữ tốt bụng đã giúp anh vượt qua cơn đói. Và anh thề với lòng mình rằng mình sẽ không bao giờ để bản thân rơi vào cảnh khó khăn như vậy nữa.
Nam đã sắp hết tiền, nhưng anh vẫn chưa đủ no. Anh do dự nhìn vào hai gói mì tôm hấp dẫn, biết rằng đó là lựa chọn hợp lý nhất. Nhưng giá của chúng là 12.000 đồng, khiến anh phải đau đầu.
"Bác ơi, cho cháu xin 2 gói mì được không ạ?" Nam rụt rè hỏi một người phụ nữ đứng sau quầy, hy vọng được một chút thương hại.
Người phụ nữ cau mày, nhìn Nam từ đầu đến chân. "Sao cháu không có đủ tiền?"
"Cháu hết tiền rồi ạ, bác ơi. Cháu chỉ muốn mua 2 gói mì để no bụng," Nam giải thích, giọng run run.
Người phụ nữ do dự một lúc, rồi nói: "Thôi được rồi, nhưng chỉ lần này thôi. Lần sau nhớ mang đủ tiền nhé."
Nam cảm thấy như một gánh nặng đã được trút bỏ. Anh vội vàng lấy hai gói mì và rời khỏi nhà ăn, sợ rằng người phụ nữ sẽ đổi ý. Anh ngồi xuống một chiếc ghế đá ở góc sân, bóc gói mì ra và thưởng thức từng miếng mì dai dai, cay cay.
Đó là bữa ăn ngon nhất mà Nam từng có trong đời. Anh biết ơn người phụ nữ tốt bụng đã giúp anh vượt qua cơn đói. Và anh thề với lòng mình rằng mình sẽ không bao giờ để bản thân rơi vào cảnh khó khăn như vậy nữa.