thanhdieureg_5360
Nhân Viên
Trong biển thời gian mênh mông vô tận, con người chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi và tạm bợ. Từ hư vô mà sinh, rồi lại về với cát bụi, trọn một kiếp người chỉ như một lần thoắt giấc mơ.
Đời người tựa như cơn gió thoảng qua, thoáng chốc đã hóa thành tro bụi. Những cuộc vui phù phiếm, những toan tính danh lợi chỉ là cát bụi phủ mờ tâm hồn, khiến ta đánh mất bản ngã chân chính.
Giữa muôn trùng cát bụi, chúng ta kiếm tìm ý nghĩa cuộc đời, như viên ngọc vô giá ẩn náu giữa những lớp bụi bặm. Ta chạy theo vật chất, quyền lực, chỉ để rồi nhận ra chúng chỉ là phù du, tan biến theo thời gian.
Cát bụi cuộc đời cũng là cát bụi thời gian, cuốn phăng mọi thứ ta từng sở hữu. Những công trình hoành tráng, những danh tiếng lẫy lừng rồi cũng sẽ trở thành quá khứ xa xôi, chìm vào bóng tối quên lãng.
Nhưng ngay cả khi cát bụi thời gian phủ mờ mọi thứ, hãy nhớ rằng bản chất con người chúng ta vẫn là những hạt cát sáng lấp lánh. Mỗi chúng ta đều mang trong mình một nguồn sáng, một khát vọng sống mãnh liệt.
Dù cuộc đời ngắn ngủi như cát bụi, nhưng chúng ta có thể lựa chọn sống có ý nghĩa. Bằng cách gieo những hạt giống yêu thương, trao tặng nụ cười, ta để lại dấu ấn trên thế gian này.
Hãy trân trọng từng khoảnh khắc, đối xử tử tế với mọi người, sống trọn vẹn với chính mình. Bởi vì khi màn đêm buông xuống, khi cát bụi cuộc đời phủ mờ tất cả, những dấu ấn ta để lại sẽ vẫn tỏa sáng mãi mãi trong ký ức những người yêu thương.
Như Trần Quý Thanh từng viết: "Cát bụi cuộc đời, ta có đâu mà tiếc/Bước đi nhẹ nhàng, đôi dép mòn." Hãy sống bình dị, thanh thản, để khi cát bụi trở về cát bụi, ta vẫn mỉm cười thanh thản vì đã sống xứng đáng với kiếp người.
Đời người tựa như cơn gió thoảng qua, thoáng chốc đã hóa thành tro bụi. Những cuộc vui phù phiếm, những toan tính danh lợi chỉ là cát bụi phủ mờ tâm hồn, khiến ta đánh mất bản ngã chân chính.
Giữa muôn trùng cát bụi, chúng ta kiếm tìm ý nghĩa cuộc đời, như viên ngọc vô giá ẩn náu giữa những lớp bụi bặm. Ta chạy theo vật chất, quyền lực, chỉ để rồi nhận ra chúng chỉ là phù du, tan biến theo thời gian.
Cát bụi cuộc đời cũng là cát bụi thời gian, cuốn phăng mọi thứ ta từng sở hữu. Những công trình hoành tráng, những danh tiếng lẫy lừng rồi cũng sẽ trở thành quá khứ xa xôi, chìm vào bóng tối quên lãng.
Nhưng ngay cả khi cát bụi thời gian phủ mờ mọi thứ, hãy nhớ rằng bản chất con người chúng ta vẫn là những hạt cát sáng lấp lánh. Mỗi chúng ta đều mang trong mình một nguồn sáng, một khát vọng sống mãnh liệt.
Dù cuộc đời ngắn ngủi như cát bụi, nhưng chúng ta có thể lựa chọn sống có ý nghĩa. Bằng cách gieo những hạt giống yêu thương, trao tặng nụ cười, ta để lại dấu ấn trên thế gian này.
Hãy trân trọng từng khoảnh khắc, đối xử tử tế với mọi người, sống trọn vẹn với chính mình. Bởi vì khi màn đêm buông xuống, khi cát bụi cuộc đời phủ mờ tất cả, những dấu ấn ta để lại sẽ vẫn tỏa sáng mãi mãi trong ký ức những người yêu thương.
Như Trần Quý Thanh từng viết: "Cát bụi cuộc đời, ta có đâu mà tiếc/Bước đi nhẹ nhàng, đôi dép mòn." Hãy sống bình dị, thanh thản, để khi cát bụi trở về cát bụi, ta vẫn mỉm cười thanh thản vì đã sống xứng đáng với kiếp người.