Trong bức tường âm u lạnh lẽo của nhà tù tối tăm, Thomas ngồi co ro run rẩy, giọng nói nghẹn ngào tuyệt vọng vang vọng trong không gian tĩnh mịch.
"Công lý ơi, ngươi ở đâu?" anh than thở. "Tôi vô tội, nhưng lại bị kết án như một kẻ tội đồ. Trong khi kẻ gây nên nỗi đau của tôi vẫn ung dung ngoài kia, tự do tự tại."
Thomas là nạn nhân của một vụ cưỡng hiếp tàn bạo. Anh đã nộp đơn kiện, nhưng kẻ tấn công lại được thả ra vì thiếu bằng chứng. Trong khi đó, anh lại bị bắt và kết tội giết vợ mình trong cơn thịnh nộ.
"Tôi không giết cô ấy," anh gào lên. "Nhưng tòa án đã phớt lờ lời khai của tôi, phớt lờ chứng cứ vô tội của tôi. Tôi chỉ là một công dân bình thường, không có tiền bạc hay quyền lực để bảo vệ mình."
Mỗi đêm, Thomas đều bị ám ảnh bởi những ký ức đau thương. Anh nhớ lại ánh mắt vô hồn của vợ mình, nhớ lại những lời buộc tội vô căn cứ khiến anh phải chịu nỗi oan tày trời.
"Công bằng đâu rồi?" anh liên tục tự hỏi. "Tại sao kẻ có tội lại được sống trong sung sướng? Tại sao nạn nhân như tôi lại phải chịu đau khổ và bất công?"
Câu hỏi của Thomas vẫn mãi vang vọng trong căn phòng tối tăm đó, không lời đáp trả. Trong thế giới đầy rẫy bất công, công lý dường như chỉ là một ảo tưởng xa vời.
"Công lý ơi, ngươi ở đâu?" anh than thở. "Tôi vô tội, nhưng lại bị kết án như một kẻ tội đồ. Trong khi kẻ gây nên nỗi đau của tôi vẫn ung dung ngoài kia, tự do tự tại."
Thomas là nạn nhân của một vụ cưỡng hiếp tàn bạo. Anh đã nộp đơn kiện, nhưng kẻ tấn công lại được thả ra vì thiếu bằng chứng. Trong khi đó, anh lại bị bắt và kết tội giết vợ mình trong cơn thịnh nộ.
"Tôi không giết cô ấy," anh gào lên. "Nhưng tòa án đã phớt lờ lời khai của tôi, phớt lờ chứng cứ vô tội của tôi. Tôi chỉ là một công dân bình thường, không có tiền bạc hay quyền lực để bảo vệ mình."
Mỗi đêm, Thomas đều bị ám ảnh bởi những ký ức đau thương. Anh nhớ lại ánh mắt vô hồn của vợ mình, nhớ lại những lời buộc tội vô căn cứ khiến anh phải chịu nỗi oan tày trời.
"Công bằng đâu rồi?" anh liên tục tự hỏi. "Tại sao kẻ có tội lại được sống trong sung sướng? Tại sao nạn nhân như tôi lại phải chịu đau khổ và bất công?"
Câu hỏi của Thomas vẫn mãi vang vọng trong căn phòng tối tăm đó, không lời đáp trả. Trong thế giới đầy rẫy bất công, công lý dường như chỉ là một ảo tưởng xa vời.