Ở một miền quê hẻo lánh của Việt Nam, tồn tại một truyền thuyết về một người đàn ông kỳ lạ có khả năng cầu mưa tựa như Tôn Ngộ Không. Tên anh là Vĩnh, một lão nông bình thường vào ban ngày, nhưng trở nên phi thường khi màn đêm buông xuống.
Theo lời đồn đại, Vĩnh sở hữu một bảo vật bí mật được truyền lại từ tổ tiên - một chiếc trống cổ có sức mạnh "gọi mây". Khi trời hạn hán kéo dài, dân làng sẽ tụ tập tại nhà Vĩnh, nài nỉ anh sử dụng khả năng của mình để cứu họ khỏi cơn khát.
Một đêm nọ, khi trời đang oi bức đến khó chịu, Vĩnh bước ra khỏi túp lều tranh của mình, khoác chiếc trống trên vai. Anh bắt đầu đánh những nhịp trống đều đặn, phát ra âm thanh vang vọng xuyên qua màn đêm. Lúc đầu, chỉ có tiếng gió rít nhẹ, nhưng dần dần, những đám mây u ám bắt đầu tụ lại trên bầu trời.
Khi những đám mây đen che kín bầu trời, Vĩnh tăng tốc độ đánh trống. Tiếng trống của anh trở nên dữ dội và cầu khẩn, như thể đang cầu xin các vị thần trên cao. Dân làng đứng quanh, mắt ngước lên trời trong sự hồi hộp.
Bất ngờ, một tia chớp xé ngang bầu trời, theo sau là một trận mưa như trút nước. Mọi người hò reo vui sướng, những đứa trẻ nhảy múa trên những vũng nước. Vĩnh đã làm được điều kỳ diệu, anh đã cầu mưa thành công.
Kể từ đó, Vĩnh được tôn kính như một vị thần của làng. Người ta tin rằng anh có mối liên hệ đặc biệt với các thế lực tự nhiên và khả năng kỳ lạ của anh là một món quà từ trời. Và như thế, truyền thuyết về "Tôn Ngộ Không của Việt Nam" được lưu truyền qua nhiều thế hệ, trở thành một phần không thể thiếu trong bản sắc độc đáo của đất nước này.
Theo lời đồn đại, Vĩnh sở hữu một bảo vật bí mật được truyền lại từ tổ tiên - một chiếc trống cổ có sức mạnh "gọi mây". Khi trời hạn hán kéo dài, dân làng sẽ tụ tập tại nhà Vĩnh, nài nỉ anh sử dụng khả năng của mình để cứu họ khỏi cơn khát.
Một đêm nọ, khi trời đang oi bức đến khó chịu, Vĩnh bước ra khỏi túp lều tranh của mình, khoác chiếc trống trên vai. Anh bắt đầu đánh những nhịp trống đều đặn, phát ra âm thanh vang vọng xuyên qua màn đêm. Lúc đầu, chỉ có tiếng gió rít nhẹ, nhưng dần dần, những đám mây u ám bắt đầu tụ lại trên bầu trời.
Khi những đám mây đen che kín bầu trời, Vĩnh tăng tốc độ đánh trống. Tiếng trống của anh trở nên dữ dội và cầu khẩn, như thể đang cầu xin các vị thần trên cao. Dân làng đứng quanh, mắt ngước lên trời trong sự hồi hộp.
Bất ngờ, một tia chớp xé ngang bầu trời, theo sau là một trận mưa như trút nước. Mọi người hò reo vui sướng, những đứa trẻ nhảy múa trên những vũng nước. Vĩnh đã làm được điều kỳ diệu, anh đã cầu mưa thành công.
Kể từ đó, Vĩnh được tôn kính như một vị thần của làng. Người ta tin rằng anh có mối liên hệ đặc biệt với các thế lực tự nhiên và khả năng kỳ lạ của anh là một món quà từ trời. Và như thế, truyền thuyết về "Tôn Ngộ Không của Việt Nam" được lưu truyền qua nhiều thế hệ, trở thành một phần không thể thiếu trong bản sắc độc đáo của đất nước này.