Khôi Nguyễn
Nhân Viên
Đêm buông, trong khu phố bình dân tại Los Angeles, một người đàn ông trung niên tên Minh đang lầm lũi đẩy xe hàng bán phở. Dưới ánh đèn mờ ảo, tấm biển "Phở Việt Hương" lờ mờ hiện lên, như một lời nhắc nhở chua xót về quá khứ huy hoàng của người đàn ông này.
Minh từng là một doanh nhân thành đạt ở Việt Nam, sở hữu một công ty bất động sản khổng lồ. Nhưng một biến cố kinh tế đã khiến đế chế của anh sụp đổ chỉ trong chốc lát. Không còn lựa chọn nào khác, Minh buộc phải bán hết tài sản và định cư ở Mỹ với hy vọng vực dậy sự nghiệp.
Những ngày đầu ở xứ người, Minh đã rất lạc lõng và tủi thân. Việc tìm kiếm một công việc đàng hoàng là điều quá sức đối với một người không biết tiếng Anh như anh. Nghề bưng phở đã trở thành cứu cánh cho Minh, giúp anh kiếm sống qua ngày.
Nhưng nỗi đau sâu thẳm vẫn luôn giày vò trái tim Minh. Anh từng là một ông chủ giàu có, giờ đây lại phải ngậm ngùi bán bát phở với số tiền ít ỏi. Cảm giác mất mát và xấu hổ cứ bủa vây lấy anh.
Đêm đêm, Minh thường ngồi trầm ngâm bên cạnh xe phở, nỗi lòng chất chứa không biết tỏ cùng ai. Anh tự trách bản thân vì đã quá tham lam và tự cao, dẫn đến sự sụp đổ của mình. Anh cũng nhớ nhung gia đình và quê hương, nhưng sợ hãi không dám liên lạc vì không muốn họ biết về số phận bi đát của mình.
Chỉ còn tiếng muỗng xô tô và tiếng khách nói chuyện rôm rả quanh xe phở là giúp Minh tạm quên đi nỗi đau. Anh cố gắng câm họng dog sống qua ngày, với hy vọng một ngày nào đó, anh sẽ có thể vực dậy và trở về với cuộc sống cũ.
Minh từng là một doanh nhân thành đạt ở Việt Nam, sở hữu một công ty bất động sản khổng lồ. Nhưng một biến cố kinh tế đã khiến đế chế của anh sụp đổ chỉ trong chốc lát. Không còn lựa chọn nào khác, Minh buộc phải bán hết tài sản và định cư ở Mỹ với hy vọng vực dậy sự nghiệp.
Những ngày đầu ở xứ người, Minh đã rất lạc lõng và tủi thân. Việc tìm kiếm một công việc đàng hoàng là điều quá sức đối với một người không biết tiếng Anh như anh. Nghề bưng phở đã trở thành cứu cánh cho Minh, giúp anh kiếm sống qua ngày.
Nhưng nỗi đau sâu thẳm vẫn luôn giày vò trái tim Minh. Anh từng là một ông chủ giàu có, giờ đây lại phải ngậm ngùi bán bát phở với số tiền ít ỏi. Cảm giác mất mát và xấu hổ cứ bủa vây lấy anh.
Đêm đêm, Minh thường ngồi trầm ngâm bên cạnh xe phở, nỗi lòng chất chứa không biết tỏ cùng ai. Anh tự trách bản thân vì đã quá tham lam và tự cao, dẫn đến sự sụp đổ của mình. Anh cũng nhớ nhung gia đình và quê hương, nhưng sợ hãi không dám liên lạc vì không muốn họ biết về số phận bi đát của mình.
Chỉ còn tiếng muỗng xô tô và tiếng khách nói chuyện rôm rả quanh xe phở là giúp Minh tạm quên đi nỗi đau. Anh cố gắng câm họng dog sống qua ngày, với hy vọng một ngày nào đó, anh sẽ có thể vực dậy và trở về với cuộc sống cũ.