Mai Cồ Jet
Nhân Viên
Đêm dài vật vã, bụng đói cồn cào,
Thân gầy run rẩy, kêu gào xót xa.
Ai đó đi ngang, xin hãy mở lòng,
Cho một bữa cơm, xoa dịu nỗi lòng.
Từng cơn đau thắt, chẳng thể cầm lâu,
Cơ thể suy kiệt, sức lực chẳng còn.
Cội rễ cuộc đời, là những bữa ăn,
Mà giờ nghèo đói, chẳng còn đủ đầy.
Đói vã mồ hôi, mặt mũi tái mét,
Tứ chi rệu rã, đầu óc quay cuồng.
Giờ phút tuyệt vọng, chẳng biết trông vào đâu,
Chỉ mong có ai, cứu vớt đời tôi.
Ai đó đi ngang, xin hãy quay đầu,
Dù chỉ một miếng, cũng sẽ đỡ nhiều.
Cơm no bụng đói, ấm lòng cơ hàn,
Là ân sủng lớn, giúp tôi vượt qua.
Xin đừng ngó lơ, trước nỗi đau này,
Một bữa cơm thôi, chẳng tốn bao công.
Đói vcl rồi, ai đi ngang giúp t,
Đói quá, mệt quá, chẳng còn sức nào!
Thân gầy run rẩy, kêu gào xót xa.
Ai đó đi ngang, xin hãy mở lòng,
Cho một bữa cơm, xoa dịu nỗi lòng.
Từng cơn đau thắt, chẳng thể cầm lâu,
Cơ thể suy kiệt, sức lực chẳng còn.
Cội rễ cuộc đời, là những bữa ăn,
Mà giờ nghèo đói, chẳng còn đủ đầy.
Đói vã mồ hôi, mặt mũi tái mét,
Tứ chi rệu rã, đầu óc quay cuồng.
Giờ phút tuyệt vọng, chẳng biết trông vào đâu,
Chỉ mong có ai, cứu vớt đời tôi.
Ai đó đi ngang, xin hãy quay đầu,
Dù chỉ một miếng, cũng sẽ đỡ nhiều.
Cơm no bụng đói, ấm lòng cơ hàn,
Là ân sủng lớn, giúp tôi vượt qua.
Xin đừng ngó lơ, trước nỗi đau này,
Một bữa cơm thôi, chẳng tốn bao công.
Đói vcl rồi, ai đi ngang giúp t,
Đói quá, mệt quá, chẳng còn sức nào!