Khương Duy
Nhân Viên
Tít tắp chân trời, nơi cát trắng hòa quyện với nắng vàng, tại vùng đất Quảng Trị kiên cường, tôi - nàng rau giản dị, đã được mẹ thiên nhiên ươm mầm và nuôi dưỡng. Từ những hạt mầm bé nhỏ, qua đôi bàn tay khéo léo của người nông dân, tôi dần đâm chồi xanh um, vươn mình đón những cơn gió biển mặn nồng.
Tôi mang trong mình hương vị đặc trưng của vùng đất này, một hương vị nồng ấm như tình người Quảng Trị, một chút mặn mà như làn nước biển xa, một chút chua cay như những giọt mồ hôi thấm đẫm trên cánh đồng. Xuyên suốt hành trình lớn lên, tôi chứng kiến sự khắc nghiệt của thiên nhiên, nhưng cũng đồng thời cảm nhận được sự cần cù, chịu khó của những người dân nơi đây.
Những buổi sớm tinh mơ, khi ánh bình minh vừa ló dạng, tôi được tắm mình trong những giọt sương mai trong veo. Gió biển thổi rì rào, mang theo hơi thở của đại dương, đánh thức tôi khỏi giấc ngủ đêm. Những tia nắng ban mai ấm áp chiếu xuống, tôi hít hà không khí trong lành và bắt đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng.
Tôi mang trong mình hương vị đặc trưng của vùng đất này, một hương vị nồng ấm như tình người Quảng Trị, một chút mặn mà như làn nước biển xa, một chút chua cay như những giọt mồ hôi thấm đẫm trên cánh đồng. Xuyên suốt hành trình lớn lên, tôi chứng kiến sự khắc nghiệt của thiên nhiên, nhưng cũng đồng thời cảm nhận được sự cần cù, chịu khó của những người dân nơi đây.
Những buổi sớm tinh mơ, khi ánh bình minh vừa ló dạng, tôi được tắm mình trong những giọt sương mai trong veo. Gió biển thổi rì rào, mang theo hơi thở của đại dương, đánh thức tôi khỏi giấc ngủ đêm. Những tia nắng ban mai ấm áp chiếu xuống, tôi hít hà không khí trong lành và bắt đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng.