Trong bóng tối bao trùm của những con phố Sài Gòn vào đầu những năm 1950, một người lính cách mạng trẻ tên là Nam đang lặng lẽ đi bộ. Anh vừa mới được điều đến để tham gia cuộc chiến chống thực dân Pháp, nhưng những gì anh chứng kiến đã làm trái tim anh tan vỡ.
Khi Nam đi qua những con hẻm tối tăm, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc từ những ngôi nhà ọp ẹp. Những người dân nghèo túng, gầy gò và mặc những bộ quần áo rách rưới, tuyệt vọng ngồi co ro bên đường. Đói đói và bệnh tật hiện rõ trên khuôn mặt vàng vọt của họ.
Trẻ em đánh giày trần truồng chạy quanh dưới chân Nam, cầu xin bố thí. Ông cụ già với mái tóc bạc phơ nằm quằn quại vì đau đớn trên vỉa hè, không có ai giúp đỡ. Nam cảm thấy một cơn đau thắt trong ngực. Anh chưa bao giờ chứng kiến cảnh nghèo đói cùng cực đến như vậy.
Ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao, Nam không thể kìm nén được những giọt nước mắt. Anh khóc cho nỗi đau khổ của những người dân mình, cho sự lạc hậu và bất công mà họ phải chịu đựng. Anh khóc cho chính mình, vì đã từng nghĩ rằng cuộc đấu tranh cách mạng chỉ là một cuộc chiến với kẻ thù.
Nhưng giờ đây, Nam hiểu rằng cuộc đấu tranh thật sự không chỉ là chống lại thực dân mà còn là chống lại nghèo đói, bệnh tật và bất công. Anh nguyện sẽ chiến đấu hết mình cho một tương lai tốt đẹp hơn cho con người nơi đây, một tương lai mà mọi người đều được sống trong ấm no và tự do.
Khi Nam đi qua những con hẻm tối tăm, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc từ những ngôi nhà ọp ẹp. Những người dân nghèo túng, gầy gò và mặc những bộ quần áo rách rưới, tuyệt vọng ngồi co ro bên đường. Đói đói và bệnh tật hiện rõ trên khuôn mặt vàng vọt của họ.
Trẻ em đánh giày trần truồng chạy quanh dưới chân Nam, cầu xin bố thí. Ông cụ già với mái tóc bạc phơ nằm quằn quại vì đau đớn trên vỉa hè, không có ai giúp đỡ. Nam cảm thấy một cơn đau thắt trong ngực. Anh chưa bao giờ chứng kiến cảnh nghèo đói cùng cực đến như vậy.
Ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao, Nam không thể kìm nén được những giọt nước mắt. Anh khóc cho nỗi đau khổ của những người dân mình, cho sự lạc hậu và bất công mà họ phải chịu đựng. Anh khóc cho chính mình, vì đã từng nghĩ rằng cuộc đấu tranh cách mạng chỉ là một cuộc chiến với kẻ thù.
Nhưng giờ đây, Nam hiểu rằng cuộc đấu tranh thật sự không chỉ là chống lại thực dân mà còn là chống lại nghèo đói, bệnh tật và bất công. Anh nguyện sẽ chiến đấu hết mình cho một tương lai tốt đẹp hơn cho con người nơi đây, một tương lai mà mọi người đều được sống trong ấm no và tự do.