Trong khi hàng Việt đang loay hoay tìm chỗ đứng trên chính mảnh đất mình, thì hàng nước ngoài như một cơn lũ dữ tràn qua biên giới, càn quét mọi ngóc ngách của thị trường. Cuộc chiến thương mại không cân sức diễn ra, khiến doanh nghiệp Việt rơi vào cảnh bi đát, khó lòng toả sáng.
Hàng ngoại tràn lan, giá rẻ giật mình, quảng cáo rầm rộ từ tờ rơi đến truyền hình, mạng xã hội. Trong khi đó, hàng Việt chật vật với chất lượng kém, mẫu mã cũ kỹ, không có chiến lược quảng bá hiệu quả. Người tiêu dùng đua nhau chuộng hàng ngoại, vì họ tin rằng "hàng ngoại là hàng tốt".
Hàng nội địa thoi thóp, không có đất sống, phải chịu cảnh ế ẩm, phá sản. Nhiều doanh nghiệp Việt Nam đã phải đóng cửa, hoặc cầm cự bằng cách giảm chất lượng sản phẩm, thậm chí nhập linh kiện từ nước ngoài về rồi đóng mác "hàng Việt". Thật đáng buồn khi đất nước chúng ta phải phụ thuộc vào hàng hoá từ bên ngoài.
Tình trạng này không chỉ làm tổn hại đến nền kinh tế mà còn ảnh hưởng đến lòng tự hào dân tộc. Chúng ta đang dần mất đi niềm tin vào những sản phẩm do chính bàn tay người Việt tạo ra. Hàng Việt không tranh nổi thị phần, không phải vì chất lượng kém, mà vì sự yếu kém trong khâu quảng bá, sự thiếu đầu tư vào nghiên cứu và phát triển sản phẩm.
Để cứu hàng Việt, cần có sự vào cuộc của cả Chính phủ và người dân. Chính phủ cần có chính sách hỗ trợ doanh nghiệp Việt, khuyến khích họ đầu tư vào công nghệ và cải tiến sản phẩm. Người tiêu dùng cần có ý thức sử dụng hàng Việt, ủng hộ sản phẩm của chính đất nước mình. Chỉ khi đó, hàng Việt mới có cơ hội toả sáng, góp phần xây dựng một nền kinh tế vững mạnh, tự chủ.
Hàng ngoại tràn lan, giá rẻ giật mình, quảng cáo rầm rộ từ tờ rơi đến truyền hình, mạng xã hội. Trong khi đó, hàng Việt chật vật với chất lượng kém, mẫu mã cũ kỹ, không có chiến lược quảng bá hiệu quả. Người tiêu dùng đua nhau chuộng hàng ngoại, vì họ tin rằng "hàng ngoại là hàng tốt".
Hàng nội địa thoi thóp, không có đất sống, phải chịu cảnh ế ẩm, phá sản. Nhiều doanh nghiệp Việt Nam đã phải đóng cửa, hoặc cầm cự bằng cách giảm chất lượng sản phẩm, thậm chí nhập linh kiện từ nước ngoài về rồi đóng mác "hàng Việt". Thật đáng buồn khi đất nước chúng ta phải phụ thuộc vào hàng hoá từ bên ngoài.
Tình trạng này không chỉ làm tổn hại đến nền kinh tế mà còn ảnh hưởng đến lòng tự hào dân tộc. Chúng ta đang dần mất đi niềm tin vào những sản phẩm do chính bàn tay người Việt tạo ra. Hàng Việt không tranh nổi thị phần, không phải vì chất lượng kém, mà vì sự yếu kém trong khâu quảng bá, sự thiếu đầu tư vào nghiên cứu và phát triển sản phẩm.
Để cứu hàng Việt, cần có sự vào cuộc của cả Chính phủ và người dân. Chính phủ cần có chính sách hỗ trợ doanh nghiệp Việt, khuyến khích họ đầu tư vào công nghệ và cải tiến sản phẩm. Người tiêu dùng cần có ý thức sử dụng hàng Việt, ủng hộ sản phẩm của chính đất nước mình. Chỉ khi đó, hàng Việt mới có cơ hội toả sáng, góp phần xây dựng một nền kinh tế vững mạnh, tự chủ.