Vương Bình
Nhân Viên
Trong lòng cố đô trầm mặc, nơi dòng Hương Giang thơ mộng uốn lượn, vẫn còn lưu giữ một nghề thủ công đặc biệt làm mê hoặc lòng người: nghề bắt "heo vàng".
"Heo vàng", thực chất là những chú heo đất bằng gốm nung, được đúc thành khuôn theo hình dáng chú heo tròn trĩnh, tượng trưng cho sự no đủ và thịnh vượng. Nghề bắt "heo vàng" ở Huế có từ thời xa xưa, gắn liền với những người thợ khéo léo và kiên trì.
Để bắt được "heo vàng", người ta chuẩn bị những cần tre dài, đầu cần được gác bằng một thanh ngang. Một đầu thanh ngang cắm vào chân, đầu còn lại buộc vào một sợi cước mỏng, sắc. Sau đó, cần tre được nhúng vào keo dính, được làm từ nhựa thông và mật ong.
Khi bắt đầu, người thợ sẽ từ từ di chuyển cần tre quanh một chú heo đất được đặt dưới đất. Nhờ độ dính của keo, cước từ cần tre sẽ bám chặt vào phần thân heo đất. Với sự khéo léo và tỉ mỉ, người thợ sẽ dùng cần tre để lôi chú heo ra khỏi khuôn.
Quá trình bắt "heo vàng" đòi hỏi sự tập trung cao độ và đôi bàn tay nhạy bén. Mỗi chú heo sau khi ra khỏi khuôn đều có hình dáng hoàn hảo, với lớp men sáng bóng và những hoa văn được trang trí tinh xảo.
Những chú "heo vàng" được chế tác theo nhiều kích cỡ, từ nhỏ xinh đến lớn đại. Chúng được bày bán ở khắp các phố phường, trở thành món quà lưu niệm đặc trưng của cố đô Huế. Tiếng kêu "heo vàng" vang lên khắp các con đường, gợi nhớ đến một nét văn hóa dân gian độc đáo.
Nghề bắt "heo vàng" ở Huế không chỉ là một nghề thủ công truyền thống mà còn là một dấu ấn nghệ thuật của cố đô. Những chú "heo vàng" mang theo trong mình nét đẹp của Huế, góp phần lưu giữ và quảng bá giá trị văn hóa của thành phố di sản.
"Heo vàng", thực chất là những chú heo đất bằng gốm nung, được đúc thành khuôn theo hình dáng chú heo tròn trĩnh, tượng trưng cho sự no đủ và thịnh vượng. Nghề bắt "heo vàng" ở Huế có từ thời xa xưa, gắn liền với những người thợ khéo léo và kiên trì.
Để bắt được "heo vàng", người ta chuẩn bị những cần tre dài, đầu cần được gác bằng một thanh ngang. Một đầu thanh ngang cắm vào chân, đầu còn lại buộc vào một sợi cước mỏng, sắc. Sau đó, cần tre được nhúng vào keo dính, được làm từ nhựa thông và mật ong.
Khi bắt đầu, người thợ sẽ từ từ di chuyển cần tre quanh một chú heo đất được đặt dưới đất. Nhờ độ dính của keo, cước từ cần tre sẽ bám chặt vào phần thân heo đất. Với sự khéo léo và tỉ mỉ, người thợ sẽ dùng cần tre để lôi chú heo ra khỏi khuôn.
Quá trình bắt "heo vàng" đòi hỏi sự tập trung cao độ và đôi bàn tay nhạy bén. Mỗi chú heo sau khi ra khỏi khuôn đều có hình dáng hoàn hảo, với lớp men sáng bóng và những hoa văn được trang trí tinh xảo.
Những chú "heo vàng" được chế tác theo nhiều kích cỡ, từ nhỏ xinh đến lớn đại. Chúng được bày bán ở khắp các phố phường, trở thành món quà lưu niệm đặc trưng của cố đô Huế. Tiếng kêu "heo vàng" vang lên khắp các con đường, gợi nhớ đến một nét văn hóa dân gian độc đáo.
Nghề bắt "heo vàng" ở Huế không chỉ là một nghề thủ công truyền thống mà còn là một dấu ấn nghệ thuật của cố đô. Những chú "heo vàng" mang theo trong mình nét đẹp của Huế, góp phần lưu giữ và quảng bá giá trị văn hóa của thành phố di sản.