Khương Duy
Nhân Viên
Giữa cơn cuồng phong gào thét, mưa như thác đổ, tôi đứng như một bóng ma giữa dòng người hối hả. Mỗi giọt mưa lạnh như dao cứa vào da thịt, kéo theo những cơn đau nhói xé lòng.
Thời tiết khắc nghiệt này gợi lại ký ức đau thương về một ngày mà tôi phải chứng kiến người tôi yêu ra đi mãi mãi. Một tai nạn thảm khốc đã cướp lấy mạng sống của họ dưới bầu trời u ám, mưa tầm tã.
Từ đó, mỗi lần trời mưa, cơn đau lại ùa về mãnh liệt. Mưa nặng hạt như nước mắt tôi trào ra, cuốn trôi đi những mảnh vỡ của trái tim tan nát. Sấm chớp rền vang như tiếng gào thét tuyệt vọng, làm tôi tê liệt trong nỗi đau vô tận.
Ngước nhìn trời cao u ám, tôi cảm thấy nỗi đau đớn này như một vết thương hằn sâu vào tâm hồn. Thời tiết không chỉ là thời tiết, mà còn là lời nhắc nhở tàn nhẫn về sự mất mát mà tôi phải chịu đựng.
Giữa cơn cuồng nộ của thiên nhiên, tôi chìm trong tuyệt vọng và cô đơn. Mưa vẫn trút xuống như muốn nhấn chìm tôi trong nỗi đau, nhưng tôi vẫn đứng đó, chịu đựng từng cơn đau xé nát tâm can.
Thời tiết khắc nghiệt này gợi lại ký ức đau thương về một ngày mà tôi phải chứng kiến người tôi yêu ra đi mãi mãi. Một tai nạn thảm khốc đã cướp lấy mạng sống của họ dưới bầu trời u ám, mưa tầm tã.
Từ đó, mỗi lần trời mưa, cơn đau lại ùa về mãnh liệt. Mưa nặng hạt như nước mắt tôi trào ra, cuốn trôi đi những mảnh vỡ của trái tim tan nát. Sấm chớp rền vang như tiếng gào thét tuyệt vọng, làm tôi tê liệt trong nỗi đau vô tận.
Ngước nhìn trời cao u ám, tôi cảm thấy nỗi đau đớn này như một vết thương hằn sâu vào tâm hồn. Thời tiết không chỉ là thời tiết, mà còn là lời nhắc nhở tàn nhẫn về sự mất mát mà tôi phải chịu đựng.
Giữa cơn cuồng nộ của thiên nhiên, tôi chìm trong tuyệt vọng và cô đơn. Mưa vẫn trút xuống như muốn nhấn chìm tôi trong nỗi đau, nhưng tôi vẫn đứng đó, chịu đựng từng cơn đau xé nát tâm can.