Nguyễn Duy Minh
Nhân Viên
Trong ánh bình minh ấm áp, Pax Thiên, con nuôi yêu quý của Angelina Jolie và Brad Pitt, đang đi bộ nhẹ nhàng dọc theo bãi biển hoang vắng. Gợn sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ khi anh ta chiêm ngưỡng khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt mình.
Pax, giờ đã trở thành một thanh niên 19 tuổi tuấn tú, mang theo một cuốn sổ phác thảo và một hộp bút chì. Anh ta dừng lại ở một mỏm đá nhô ra, nơi anh ta có thể phóng tầm nhìn ra đại dương mênh mông. Ngồi xuống, anh ta bắt đầu phác họa những đường nét uyển chuyển của những con sóng đang đập vào bờ.
Khi anh ta làm việc, tâm trí Pax trôi dạt. Anh ấy nghĩ về gia đình mình, về cha mẹ nuôi yêu thương và những người anh chị em của mình. Anh ấy biết ơn sự may mắn của mình khi được nhận làm con nuôi từ một trại trẻ mồ côi ở Việt Nam, mặc dù anh ấy vẫn nhớ về quê hương của mình với nỗi nhớ thiết tha.
Pax cũng nghĩ về tương lai của mình. Anh ấy luôn có niềm đam mê với nghệ thuật, đặc biệt là hội họa. Anh ấy hy vọng sẽ theo đuổi việc học nghệ thuật tại một trường đại học uy tín và trở thành một họa sĩ chuyên nghiệp. Anh ấy cũng mơ ước được trở lại Việt Nam lần nữa, để tìm hiểu thêm về di sản của mình.
Khi mặt trời lên cao trên bầu trời, Pax đóng sổ phác thảo lại và đứng dậy. Anh biết rằng đã đến lúc quay trở lại ngôi nhà bên bờ biển mà gia đình anh đang thuê. Khi anh ta đi vòng qua mỏm đá, anh ta nhìn thấy một nhóm trẻ em địa phương đang chơi trong sóng. Anh mỉm cười và vẫy tay chào chúng.
Những đứa trẻ nhìn anh với đôi mắt ngạc nhiên và thích thú. Pax chợt nhận ra rằng, trẻ em trên khắp thế giới đều có chung một sự ngạc nhiên và vui tươi giống nhau. Đây là điều mà anh ấy luôn trân trọng, bất kể xuất thân hay hoàn cảnh của anh ấy.
Tiếp tục bước đi, Pax cảm thấy một cảm giác bình yên và biết ơn trong lòng. Anh ấy biết rằng mình may mắn vì có cuộc sống như mình đang có, và anh ấy quyết tâm sẽ sống cuộc sống đó một cách trọn vẹn nhất.
Pax, giờ đã trở thành một thanh niên 19 tuổi tuấn tú, mang theo một cuốn sổ phác thảo và một hộp bút chì. Anh ta dừng lại ở một mỏm đá nhô ra, nơi anh ta có thể phóng tầm nhìn ra đại dương mênh mông. Ngồi xuống, anh ta bắt đầu phác họa những đường nét uyển chuyển của những con sóng đang đập vào bờ.
Khi anh ta làm việc, tâm trí Pax trôi dạt. Anh ấy nghĩ về gia đình mình, về cha mẹ nuôi yêu thương và những người anh chị em của mình. Anh ấy biết ơn sự may mắn của mình khi được nhận làm con nuôi từ một trại trẻ mồ côi ở Việt Nam, mặc dù anh ấy vẫn nhớ về quê hương của mình với nỗi nhớ thiết tha.
Pax cũng nghĩ về tương lai của mình. Anh ấy luôn có niềm đam mê với nghệ thuật, đặc biệt là hội họa. Anh ấy hy vọng sẽ theo đuổi việc học nghệ thuật tại một trường đại học uy tín và trở thành một họa sĩ chuyên nghiệp. Anh ấy cũng mơ ước được trở lại Việt Nam lần nữa, để tìm hiểu thêm về di sản của mình.
Khi mặt trời lên cao trên bầu trời, Pax đóng sổ phác thảo lại và đứng dậy. Anh biết rằng đã đến lúc quay trở lại ngôi nhà bên bờ biển mà gia đình anh đang thuê. Khi anh ta đi vòng qua mỏm đá, anh ta nhìn thấy một nhóm trẻ em địa phương đang chơi trong sóng. Anh mỉm cười và vẫy tay chào chúng.
Những đứa trẻ nhìn anh với đôi mắt ngạc nhiên và thích thú. Pax chợt nhận ra rằng, trẻ em trên khắp thế giới đều có chung một sự ngạc nhiên và vui tươi giống nhau. Đây là điều mà anh ấy luôn trân trọng, bất kể xuất thân hay hoàn cảnh của anh ấy.
Tiếp tục bước đi, Pax cảm thấy một cảm giác bình yên và biết ơn trong lòng. Anh ấy biết rằng mình may mắn vì có cuộc sống như mình đang có, và anh ấy quyết tâm sẽ sống cuộc sống đó một cách trọn vẹn nhất.