Trong không gian của một lễ tốt nghiệp trang trọng, một cơn phẫn nộ bùng nổ như ngọn lửa hoang. Emily, một sinh viên vừa tốt nghiệp, đứng trên bục với tấm bằng đại học trong tay, cô giơ cao nó rồi xé nát từng mảnh ngay trước sự chứng kiến của đông đảo quan khách.
Tiếng ồn ào xen lẫn sững sờ vang lên khắp lễ đường. Emily giải thích rằng cô đã dành bốn năm lao lực, vắt kiệt sức lực để theo đuổi ước mơ. Nhưng khi cô bước chân vào thế giới thực, cô đối mặt với một bức tường gạch ngăn cản: thất nghiệp.
Cô tiếp tục, giọng run rẩy khi kể lại hàng trăm lá đơn xin việc cô đã gửi đi, hàng chục cuộc phỏng vấn cô đã tham gia, tất cả đều vô ích. Sự chán nản và tuyệt vọng đã đẩy cô tới bờ vực của tuyệt vọng.
"Tấm bằng này," Emily tuyên bố, "là một lời hứa suông. Nó chẳng có giá trị gì khi tôi không thể kiếm được công việc để nuôi sống bản thân."
Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gò má cô khi cô xé nát tấm bằng thành những mảnh vụn nhỏ. Hành động của cô như một lời tố cáo đanh thép về hệ thống giáo dục và thị trường lao động tan vỡ.
Hàng ghế quan khách xôn xao bàn tán. Một số thương cảm cho Emily, trong khi những người khác chỉ trích cách cô thể hiện phản đối. Nhưng tất cả đều bị lay động bởi sự phẫn nộ và tuyệt vọng của cô.
Hành động táo bạo của Emily đã trở thành biểu tượng cho hàng nghìn sinh viên tốt nghiệp khác rơi vào hoàn cảnh tương tự. Nó đặt ra câu hỏi về giá trị của giáo dục đại học và sự bất bình đẳng đang gia tăng trong xã hội.
Và khi buổi lễ kết thúc, Emily rời đi với những mảnh bằng rách nát trên tay, cô mang theo cả một tiếng lòng thương cảm và một lời cảnh báo về sự tan vỡ của giấc mơ Mỹ.
Tiếng ồn ào xen lẫn sững sờ vang lên khắp lễ đường. Emily giải thích rằng cô đã dành bốn năm lao lực, vắt kiệt sức lực để theo đuổi ước mơ. Nhưng khi cô bước chân vào thế giới thực, cô đối mặt với một bức tường gạch ngăn cản: thất nghiệp.
Cô tiếp tục, giọng run rẩy khi kể lại hàng trăm lá đơn xin việc cô đã gửi đi, hàng chục cuộc phỏng vấn cô đã tham gia, tất cả đều vô ích. Sự chán nản và tuyệt vọng đã đẩy cô tới bờ vực của tuyệt vọng.
"Tấm bằng này," Emily tuyên bố, "là một lời hứa suông. Nó chẳng có giá trị gì khi tôi không thể kiếm được công việc để nuôi sống bản thân."
Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gò má cô khi cô xé nát tấm bằng thành những mảnh vụn nhỏ. Hành động của cô như một lời tố cáo đanh thép về hệ thống giáo dục và thị trường lao động tan vỡ.
Hàng ghế quan khách xôn xao bàn tán. Một số thương cảm cho Emily, trong khi những người khác chỉ trích cách cô thể hiện phản đối. Nhưng tất cả đều bị lay động bởi sự phẫn nộ và tuyệt vọng của cô.
Hành động táo bạo của Emily đã trở thành biểu tượng cho hàng nghìn sinh viên tốt nghiệp khác rơi vào hoàn cảnh tương tự. Nó đặt ra câu hỏi về giá trị của giáo dục đại học và sự bất bình đẳng đang gia tăng trong xã hội.
Và khi buổi lễ kết thúc, Emily rời đi với những mảnh bằng rách nát trên tay, cô mang theo cả một tiếng lòng thương cảm và một lời cảnh báo về sự tan vỡ của giấc mơ Mỹ.