nhanvip247
Nhân Viên
Trong ngôi chùa cổ kính nép mình giữa những ngọn núi trùng điệp, Sư Minh Tuệ - trụ trì danh tiếng khắp vùng - đã dành cả cuộc đời mình để tu tập và truyền bá Phật pháp. Tuy nhiên, số phận lại trêu ngươi đặt ông trước một lựa chọn nghiệt ngã.
Một ngày định mệnh, một cô gái trẻ tên là Hoa Tâm tìm đến chùa, cầu xin Sư phụ cứu giúp cha mình đang mắc bệnh hiểm nghèo. Trái tim Minh Tuệ tràn ngập lòng từ bi, nhưng lời thề không được phép rời khỏi chùa khiến ông đành ngậm ngùi từ chối.
Hoa Tâm tuyệt vọng van nài, kể lại rằng cha cô là một thương gia giàu có nhưng bị người đời ghen ghét hãm hại, giờ đây chỉ còn lại một hơi thở thoi thóp. Minh Tuệ tuy đau lòng nhưng vẫn kiên định giữ lời thề.
Song, chứng kiến nỗi thống khổ của Hoa Tâm, một đấu tranh dữ dội đã diễn ra trong tâm trí ông. Ông ý thức được rằng lời thề của mình là tối thượng, nhưng bỏ mặc một sinh linh đang hấp hối cũng trái ngược với giáo lý từ bi của Đức Phật.
Sau đêm dài trăn trở, Minh Tuệ đưa ra quyết định táo bạo. Ông sẽ phải bước chân tu, phá vỡ lời thề để cứu cha Hoa Tâm. Ông tin rằng, dù phải hy sinh danh tiếng và sự tôn kính của mọi người, thì việc cứu giúp một sinh mạng vẫn đáng giá hơn tất thảy.
Với trái tim nặng trĩu, Sư Minh Tuệ bước ra khỏi cổng chùa, bắt đầu hành trình của mình. Trên đường đi, ông đối mặt với những lời gièm pha và chỉ trích, nhưng ông vẫn kiên định với mục đích của mình.
Cuối cùng, Minh Tuệ cũng đến được nhà thương gia và sử dụng y thuật cao cường của mình để chữa lành cho người bệnh. Tin tức về phép lạ của Sư phụ cũ lan truyền như tốc độ, nhưng cũng mang theo cả sự rạn nứt trong lòng giới tăng lữ.
Tuy vậy, Minh Tuệ không ân hận. Ông đã cứu một sinh mạng và đem lại niềm vui cho một gia đình. Ông chấp nhận hậu quả của hành động mình, bao gồm cả việc bị tước bỏ danh hiệu trụ trì và bị trục xuất khỏi chùa.
Và như vậy, Sư Minh Tuệ đã phải bậc chân tu, không phải vì yếu đuối hay ích kỷ, mà vì lòng từ bi và sự thấu hiểu sâu sắc về giá trị của sự sống.
Một ngày định mệnh, một cô gái trẻ tên là Hoa Tâm tìm đến chùa, cầu xin Sư phụ cứu giúp cha mình đang mắc bệnh hiểm nghèo. Trái tim Minh Tuệ tràn ngập lòng từ bi, nhưng lời thề không được phép rời khỏi chùa khiến ông đành ngậm ngùi từ chối.
Hoa Tâm tuyệt vọng van nài, kể lại rằng cha cô là một thương gia giàu có nhưng bị người đời ghen ghét hãm hại, giờ đây chỉ còn lại một hơi thở thoi thóp. Minh Tuệ tuy đau lòng nhưng vẫn kiên định giữ lời thề.
Song, chứng kiến nỗi thống khổ của Hoa Tâm, một đấu tranh dữ dội đã diễn ra trong tâm trí ông. Ông ý thức được rằng lời thề của mình là tối thượng, nhưng bỏ mặc một sinh linh đang hấp hối cũng trái ngược với giáo lý từ bi của Đức Phật.
Sau đêm dài trăn trở, Minh Tuệ đưa ra quyết định táo bạo. Ông sẽ phải bước chân tu, phá vỡ lời thề để cứu cha Hoa Tâm. Ông tin rằng, dù phải hy sinh danh tiếng và sự tôn kính của mọi người, thì việc cứu giúp một sinh mạng vẫn đáng giá hơn tất thảy.
Với trái tim nặng trĩu, Sư Minh Tuệ bước ra khỏi cổng chùa, bắt đầu hành trình của mình. Trên đường đi, ông đối mặt với những lời gièm pha và chỉ trích, nhưng ông vẫn kiên định với mục đích của mình.
Cuối cùng, Minh Tuệ cũng đến được nhà thương gia và sử dụng y thuật cao cường của mình để chữa lành cho người bệnh. Tin tức về phép lạ của Sư phụ cũ lan truyền như tốc độ, nhưng cũng mang theo cả sự rạn nứt trong lòng giới tăng lữ.
Tuy vậy, Minh Tuệ không ân hận. Ông đã cứu một sinh mạng và đem lại niềm vui cho một gia đình. Ông chấp nhận hậu quả của hành động mình, bao gồm cả việc bị tước bỏ danh hiệu trụ trì và bị trục xuất khỏi chùa.
Và như vậy, Sư Minh Tuệ đã phải bậc chân tu, không phải vì yếu đuối hay ích kỷ, mà vì lòng từ bi và sự thấu hiểu sâu sắc về giá trị của sự sống.