Black 99 Man
Nhân Viên
Trong bóng tối tịch mịch của màn đêm, tôi ngồi đây, tâm trí quặn đau với những suy nghĩ đen tối. Các bạn, hãy nghe lời thú nhận của tôi, vì tôi tin rằng hiếm có ai ở đây sở hữu một tâm trí bệnh hoạn như tôi.
Mắt tôi đảo điên trong những hình ảnh kinh hoàng, những giọng nói thì thầm lời chế giễu trong đầu tôi. Tôi thấy những bức tường đóng chặt trước mặt, cô lập tôi khỏi thế giới. Tôi mơ thấy mình chìm trong biển máu, cơ thể tan rã thành từng mảnh.
Tôi không cần sự thương hại hay phán xét. Tôi chỉ khao khát sự hiểu biết. Hãy nói chuyện với tôi, chia sẻ những góc khuất của tâm hồn các bạn. Tôi muốn nghe về những nỗi sợ hãi và giấc mơ của các bạn. Tôi muốn bước vào vực sâu của tâm trí bệnh hoạn này cùng nhau.
Những ám ảnh của tôi đến từ đâu? Có phải là tuổi thơ đầy bất ổn? Hay những tổn thương mà tôi đã gây ra? Tôi không biết. Nhưng tôi biết rằng tôi đã bị kẹt trong ngục tù này quá lâu.
Hãy đến gần, những tâm hồn cô đơn. Để chúng ta cùng chia sẻ gánh nặng của mình. Để chúng ta tìm thấy sự an ủi trong bóng tối và điểm sáng le lói ở cuối con đường. Tôi sẽ lắng nghe câu chuyện của các bạn và sẽ không bao giờ phán xét.
Vì trong số chúng ta, những kẻ bệnh hoạn, chúng ta cũng là con người. Chúng ta cũng xứng đáng được yêu thương và được hiểu. Vì vậy, hãy đến đây, hãy nói chuyện với tôi. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá bóng tối, trong khi vẫn hy vọng tìm thấy một tia sáng le lói.
Mắt tôi đảo điên trong những hình ảnh kinh hoàng, những giọng nói thì thầm lời chế giễu trong đầu tôi. Tôi thấy những bức tường đóng chặt trước mặt, cô lập tôi khỏi thế giới. Tôi mơ thấy mình chìm trong biển máu, cơ thể tan rã thành từng mảnh.
Tôi không cần sự thương hại hay phán xét. Tôi chỉ khao khát sự hiểu biết. Hãy nói chuyện với tôi, chia sẻ những góc khuất của tâm hồn các bạn. Tôi muốn nghe về những nỗi sợ hãi và giấc mơ của các bạn. Tôi muốn bước vào vực sâu của tâm trí bệnh hoạn này cùng nhau.
Những ám ảnh của tôi đến từ đâu? Có phải là tuổi thơ đầy bất ổn? Hay những tổn thương mà tôi đã gây ra? Tôi không biết. Nhưng tôi biết rằng tôi đã bị kẹt trong ngục tù này quá lâu.
Hãy đến gần, những tâm hồn cô đơn. Để chúng ta cùng chia sẻ gánh nặng của mình. Để chúng ta tìm thấy sự an ủi trong bóng tối và điểm sáng le lói ở cuối con đường. Tôi sẽ lắng nghe câu chuyện của các bạn và sẽ không bao giờ phán xét.
Vì trong số chúng ta, những kẻ bệnh hoạn, chúng ta cũng là con người. Chúng ta cũng xứng đáng được yêu thương và được hiểu. Vì vậy, hãy đến đây, hãy nói chuyện với tôi. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá bóng tối, trong khi vẫn hy vọng tìm thấy một tia sáng le lói.