thietkenhadeptaivinh
Nhân Viên
Vào một chiều thu mát mẻ, khi những chú chim hót líu lo trên cành cây, một sự việc nực cười đã xảy ra tại chùa Thiên Quang.
Sư Thích Pháp Hòa, trụ trì ngôi chùa, đang ung dung ngồi thưởng trà trong điện chính thì đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên. Thầy phái đệ tử ra mở cửa và thấy một nhóm người đàn ông trung niên đứng đó.
"Bạch thầy, chúng tôi đến cúng dường", người đàn ông đứng đầu nói.
Sư Pháp Hòa mỉm cười và mời nhóm người vào trong. Họ xếp hàng trước tượng Phật và bắt đầu dâng tiền. Một người đàn ông đưa cho thầy một phong bì dày cộp, một người khác đưa một xấp tiền mặt, còn lại thì cúi đầu quỳ lạy và để lại những xấp tiền nhỏ.
Sư Pháp Hòa nhận lấy số tiền với vẻ mặt bình thản, không mảy may biểu hiện sự vui mừng hay ngạc nhiên. Thầy chỉ lên tiếng niệm Phật và chúc lành cho những người đàn ông.
Khi nhóm người đã đi khỏi, một đệ tử lớn tuổi của thầy đến gần và hỏi: "Thưa thầy, thầy không thấy số tiền này giống như tiền cúng giỗ ở nhà sao?"
Sư Pháp Hòa bật cười và gật đầu: "Con nói đúng đấy. Đây cũng là tiền cúng giỗ thôi mà. Những người này chỉ là cúng giỗ cho cái tôi của họ, chứ không phải cúng dường cho Phật."
Người đệ tử bối rối hỏi: "Nhưng sao thầy lại nhận số tiền đó?"
Sư Pháp Hòa giải thích: "Vì họ muốn nhận được phước báu khi cúng dường. Ta nhận để họ được gieo nhân lành, nhưng ta không chấp vào số tiền đó. Sau buổi lễ, ta sẽ dùng số tiền này để làm từ thiện, giúp cho những người nghèo khổ."
Người đệ tử thở phào nhẹ nhõm và hiểu rằng, mặc dù Sư Pháp Hòa nhận tiền cúng dường, nhưng thầy vẫn giữ được sự thanh tịnh và detachment đối với vật chất.
Sư Thích Pháp Hòa, trụ trì ngôi chùa, đang ung dung ngồi thưởng trà trong điện chính thì đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên. Thầy phái đệ tử ra mở cửa và thấy một nhóm người đàn ông trung niên đứng đó.
"Bạch thầy, chúng tôi đến cúng dường", người đàn ông đứng đầu nói.
Sư Pháp Hòa mỉm cười và mời nhóm người vào trong. Họ xếp hàng trước tượng Phật và bắt đầu dâng tiền. Một người đàn ông đưa cho thầy một phong bì dày cộp, một người khác đưa một xấp tiền mặt, còn lại thì cúi đầu quỳ lạy và để lại những xấp tiền nhỏ.
Sư Pháp Hòa nhận lấy số tiền với vẻ mặt bình thản, không mảy may biểu hiện sự vui mừng hay ngạc nhiên. Thầy chỉ lên tiếng niệm Phật và chúc lành cho những người đàn ông.
Khi nhóm người đã đi khỏi, một đệ tử lớn tuổi của thầy đến gần và hỏi: "Thưa thầy, thầy không thấy số tiền này giống như tiền cúng giỗ ở nhà sao?"
Sư Pháp Hòa bật cười và gật đầu: "Con nói đúng đấy. Đây cũng là tiền cúng giỗ thôi mà. Những người này chỉ là cúng giỗ cho cái tôi của họ, chứ không phải cúng dường cho Phật."
Người đệ tử bối rối hỏi: "Nhưng sao thầy lại nhận số tiền đó?"
Sư Pháp Hòa giải thích: "Vì họ muốn nhận được phước báu khi cúng dường. Ta nhận để họ được gieo nhân lành, nhưng ta không chấp vào số tiền đó. Sau buổi lễ, ta sẽ dùng số tiền này để làm từ thiện, giúp cho những người nghèo khổ."
Người đệ tử thở phào nhẹ nhõm và hiểu rằng, mặc dù Sư Pháp Hòa nhận tiền cúng dường, nhưng thầy vẫn giữ được sự thanh tịnh và detachment đối với vật chất.