1975NGUYEN
Nhân Viên
Trong căn phòng trống trải, tiếng kêu đau đớn và sợ hãi như ngàn mũi dao cứa vào không gian tĩnh lặng. Cashmere, người đàn ông to lớn với đôi mắt lạnh như băng, đứng đó với cây roi da trên tay, không hề lay động trước nỗi kinh hoàng của nạn nhân.
Mỗi cú quất xuống đều tạo ra một cơn đau xé rách, tiếng xương vỡ chói tai hòa vào tiếng la hét tuyệt vọng. Ngạn ngữ đã từng nói: "Đừng đánh giá một cuốn sách qua trang bìa", nhưng Cashmere lại là hiện thân sống động của sự đối lập đáng sợ đó. Đằng sau vẻ ngoài lịch lãm và hào nhoáng là một trái tim tàn nhẫn, không khoan nhượng.
Máu tươi nhuộm đỏ sàn nhà, hòa quyện với mùi mồ hôi và nỗi tuyệt vọng. Tiếng kêu gào của nạn nhân ngày càng yếu dần, thay thế bằng những tiếng rên rỉ yếu ớt. Cashmere vẫn bình thản, ánh mắt vô hồn quan sát cảnh tượng trước mắt như thể chứng kiến một vở kịch chứ không phải đau khổ của con người.
Từng tiếng kêu đau đớn và sợ hãi cứ vang lên, như bản cáo trạng về sự tàn nhẫn vô độ của Cashmere. Những tiếng kêu đó là lời tố cáo đanh thép, phơi bày bản chất đen tối của kẻ gây ra đau khổ.
Mỗi cú quất xuống đều tạo ra một cơn đau xé rách, tiếng xương vỡ chói tai hòa vào tiếng la hét tuyệt vọng. Ngạn ngữ đã từng nói: "Đừng đánh giá một cuốn sách qua trang bìa", nhưng Cashmere lại là hiện thân sống động của sự đối lập đáng sợ đó. Đằng sau vẻ ngoài lịch lãm và hào nhoáng là một trái tim tàn nhẫn, không khoan nhượng.
Máu tươi nhuộm đỏ sàn nhà, hòa quyện với mùi mồ hôi và nỗi tuyệt vọng. Tiếng kêu gào của nạn nhân ngày càng yếu dần, thay thế bằng những tiếng rên rỉ yếu ớt. Cashmere vẫn bình thản, ánh mắt vô hồn quan sát cảnh tượng trước mắt như thể chứng kiến một vở kịch chứ không phải đau khổ của con người.
Từng tiếng kêu đau đớn và sợ hãi cứ vang lên, như bản cáo trạng về sự tàn nhẫn vô độ của Cashmere. Những tiếng kêu đó là lời tố cáo đanh thép, phơi bày bản chất đen tối của kẻ gây ra đau khổ.