Chào mừng!!

Bằng cách đăng ký với chúng tôi, bạn sẽ có thể thảo luận, chia sẻ và nhắn tin riêng tư với các thành viên khác trong cộng đồng của chúng tôi.

ĐĂNG KÝ NGAY!

Tối qua đói đéo ngủ được, sáng dậy cái ruột nó trống trơn..

tuyensinhvp

Nhân Viên
Tham gia
22/3/24
Bài viết
49
VNĐ
775
Trong màn đêm âm u, cơn đói dữ dội hành hạ dạ dày, khiến tôi trằn trọc không tài nào ngủ được. Tiếng ruột réo cồn cào như những hồi trống thúc giục, phá tan sự tĩnh lặng của đêm khuya.

Cơn đói dữ dội khiến tôi cảm thấy yếu ớt và khó tập trung. Những suy nghĩ về đồ ăn ập đến, giày vò tâm trí tôi. Tôi tưởng tượng ra mùi thơm hấp dẫn của thức ăn, cảm giác ấm áp khi nó lấp đầy dạ dày trống rỗng.

Sáng sớm, khi ánh nắng đầu tiên le lói, tôi vội rời khỏi giường và lao xuống bếp. Nhưng khi nhìn thấy tủ lạnh trống trơn, một cảm giác trống rỗng tràn ngập trong tôi. Dạ dày tôi vẫn còn đói, nhưng không có gì để ăn.

Tôi lang thang vô định trên những con phố, tìm kiếm một nơi nào đó để lấp đầy cái bụng đang cồn cào. Tuy nhiên, mọi cửa hàng ăn đều chưa mở cửa, khiến tôi càng trở nên tuyệt vọng.

Trong khi đói lả và chán nản, tôi bắt gặp một cụ già đang ngồi bên vệ đường. Bà ấy trông có vẻ đơn độc và cần giúp đỡ. Tôi tiến đến hỏi thăm bà và biết rằng bà đã không ăn gì cả ngày hôm qua.

Không chút do dự, tôi dẫn cụ già đến một cửa hàng tạp hóa gần đó và mua cho bà một ổ bánh mì. Thấy bà ăn ngon lành, tôi cũng cảm thấy ấm lòng. Tuy bụng mình vẫn còn trống rỗng, nhưng cảm giác đã giúp đỡ được người khác đã khiến tôi tạm quên đi cơn đói.

Khi tôi trở về nhà, cơn đói vẫn đeo bám tôi. Nhưng lần này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản hơn. Tôi biết rằng mình sẽ tìm được thứ gì đó để ăn, dù không phải ngay lập tức. Và quan trọng hơn, tôi đã học được một bài học quý giá về sự đồng cảm và lòng tốt.
 
Top