Dưới thời ba triều vua Lê, cái tên Nguyễn Trãi đã trở thành huyền thoại, người hậu thế mãi thán phục trước tài năng và sự oan khuất của ông. Không chỉ nổi tiếng với những tập "Quân trung từ mệnh tập" hay "Ức Trai thi tập" vang danh muôn đời, Nguyễn Trãi còn được biết đến với một vụ án oan kinh thiên động địa: vụ án "bát cháo lươn".
Chuyện xảy ra vào năm 1442, khi Lê Thái Tông băng hà. Nguyễn Trãi lúc này đang làm Nhập nội kiểm điểm, được giao trọng trách cùng các đại thần phụ tá tân đế Lê Nhân Tông. Trong một lần dự đại yến, vua Nhân Tông đột ngột băng hà. Nghi án giết vua được đổ dồn vào Nguyễn Trãi và gia quyến, trong đó có người hầu thân cận tên Nguyễn Thị Lộ.
Theo lời khai của Thượng thư hình bộ Nguyễn Như Đổ, Nguyễn Thị Lộ đã nhận tội vào năm 1446. Cô khai rằng, theo lệnh của Nguyễn Trãi, cô đã bỏ thuốc độc vào bát cháo lươn dâng vua. Tuy nhiên, lời khai này thực sự đáng ngờ. Nguyễn Thị Lộ không chỉ bị tra tấn tàn bạo mà còn không được đối chất với Nguyễn Trãi.
Mặc dù không có bằng chứng xác thực, nhưng Nguyễn Trãi cùng gia tộc bị bắt giam và tra tấn dã man. Trước tình thế đảo ngược trắng đen, Nguyễn Trãi đã bền bỉ đấu tranh chống lại sự bất công. Ông viết những lá sớ thanh minh hùng hồn, khẳng định sự trong sạch của mình.
Năm 1464, dưới triều Lê Thánh Tông, vụ án "bát cháo lươn" được phục thẩm. Các lời khai vô lý của Nguyễn Như Đổ cùng những chứng cứ giả tạo được bác bỏ. Cuối cùng, Nguyễn Trãi và gia quyến được minh oan, danh tiếng được trả lại.
Tuy nhiên, vết thương tâm lý mà vụ án oan này để lại mãi mãi không thể xóa nhòa. Nguyễn Trãi đã hy sinh hơn 20 năm trong ngục tối, gia tộc ông chịu sự giày vò tàn khốc. Sự kiện này là một lời cảnh tỉnh về những thế lực đen tối có thể thao túng công lý, làm hại người vô tội.
Mãi đến nay, vụ án "bát cháo lươn" vẫn được xem là một nỗi đau thương trong lịch sử Việt Nam. Nó là minh chứng hùng hồn cho sự hy sinh của những người tài năng vì sự thật và công lý. Dù đã trải qua bao thế kỷ, tên tuổi Nguyễn Trãi vẫn mãi được người đời tôn kính, ngưỡng mộ.
Chuyện xảy ra vào năm 1442, khi Lê Thái Tông băng hà. Nguyễn Trãi lúc này đang làm Nhập nội kiểm điểm, được giao trọng trách cùng các đại thần phụ tá tân đế Lê Nhân Tông. Trong một lần dự đại yến, vua Nhân Tông đột ngột băng hà. Nghi án giết vua được đổ dồn vào Nguyễn Trãi và gia quyến, trong đó có người hầu thân cận tên Nguyễn Thị Lộ.
Theo lời khai của Thượng thư hình bộ Nguyễn Như Đổ, Nguyễn Thị Lộ đã nhận tội vào năm 1446. Cô khai rằng, theo lệnh của Nguyễn Trãi, cô đã bỏ thuốc độc vào bát cháo lươn dâng vua. Tuy nhiên, lời khai này thực sự đáng ngờ. Nguyễn Thị Lộ không chỉ bị tra tấn tàn bạo mà còn không được đối chất với Nguyễn Trãi.
Mặc dù không có bằng chứng xác thực, nhưng Nguyễn Trãi cùng gia tộc bị bắt giam và tra tấn dã man. Trước tình thế đảo ngược trắng đen, Nguyễn Trãi đã bền bỉ đấu tranh chống lại sự bất công. Ông viết những lá sớ thanh minh hùng hồn, khẳng định sự trong sạch của mình.
Năm 1464, dưới triều Lê Thánh Tông, vụ án "bát cháo lươn" được phục thẩm. Các lời khai vô lý của Nguyễn Như Đổ cùng những chứng cứ giả tạo được bác bỏ. Cuối cùng, Nguyễn Trãi và gia quyến được minh oan, danh tiếng được trả lại.
Tuy nhiên, vết thương tâm lý mà vụ án oan này để lại mãi mãi không thể xóa nhòa. Nguyễn Trãi đã hy sinh hơn 20 năm trong ngục tối, gia tộc ông chịu sự giày vò tàn khốc. Sự kiện này là một lời cảnh tỉnh về những thế lực đen tối có thể thao túng công lý, làm hại người vô tội.
Mãi đến nay, vụ án "bát cháo lươn" vẫn được xem là một nỗi đau thương trong lịch sử Việt Nam. Nó là minh chứng hùng hồn cho sự hy sinh của những người tài năng vì sự thật và công lý. Dù đã trải qua bao thế kỷ, tên tuổi Nguyễn Trãi vẫn mãi được người đời tôn kính, ngưỡng mộ.