30/4 năm nay, tôi sẽ không nâng chén cùng ai. Ngày này, cả dân tộc ta đều đau thương tưởng nhớ đến những người con đã ngã xuống vì nền độc lập, tự do.
Tôi không thể nhẫn tâm cười nói hân hoan khi bao nhiêu đồng bào của chúng ta phải trải qua cảnh mất mát, đau thương vào ngày này. Tôi không thể lãng quên những người anh hùng đã hy sinh tuổi xuân, mạng sống để bảo vệ Tổ quốc.
Ngày 30/4 là ngày đại nạn, một dấu mốc bi thương trong lịch sử dân tộc. Đó là ngày mà đất nước chìm trong khói lửa chiến tranh, hàng vạn người vô tội đã bỏ mạng. Những tiếng bom đạn vẫn còn vang vọng trong tâm trí tôi, những hình ảnh đau thương vẫn ám ảnh tôi mãi.
Tôi không muốn tiếp tục chuỗi ngày đau thương đó bằng những cuộc nhậu nhẹt vô nghĩa. Tôi muốn dành ngày này để tưởng nhớ các anh hùng, để suy ngẫm về những mất mát mà đất nước đã trải qua.
Tôi không điu nhậu, không phải vì tôi không biết trân trọng ngày lễ. Trái lại, tôi trân trọng ngày 30/4 hơn bất kỳ ngày nào khác. Tôi trân trọng những người đã hy sinh, trân trọng sự hy sinh của họ, và trân trọng nền độc lập mà họ đã giành được cho chúng ta.
Tôi sẽ dành ngày này để viếng nghĩa trang liệt sĩ, để dâng nén hương cho những người đã khuất. Tôi sẽ dành ngày này để đọc sách, để tìm hiểu thêm về lịch sử và đất nước. Tôi sẽ dành ngày này để sống một cuộc sống xứng đáng với sự hy sinh của họ.
30/4 năm nay, tôi sẽ không điu nhậu. Tôi sẽ tưởng nhớ, suy ngẫm và sống một cuộc sống ý nghĩa, xứng đáng với sự hy sinh của các anh hùng.
Tôi không thể nhẫn tâm cười nói hân hoan khi bao nhiêu đồng bào của chúng ta phải trải qua cảnh mất mát, đau thương vào ngày này. Tôi không thể lãng quên những người anh hùng đã hy sinh tuổi xuân, mạng sống để bảo vệ Tổ quốc.
Ngày 30/4 là ngày đại nạn, một dấu mốc bi thương trong lịch sử dân tộc. Đó là ngày mà đất nước chìm trong khói lửa chiến tranh, hàng vạn người vô tội đã bỏ mạng. Những tiếng bom đạn vẫn còn vang vọng trong tâm trí tôi, những hình ảnh đau thương vẫn ám ảnh tôi mãi.
Tôi không muốn tiếp tục chuỗi ngày đau thương đó bằng những cuộc nhậu nhẹt vô nghĩa. Tôi muốn dành ngày này để tưởng nhớ các anh hùng, để suy ngẫm về những mất mát mà đất nước đã trải qua.
Tôi không điu nhậu, không phải vì tôi không biết trân trọng ngày lễ. Trái lại, tôi trân trọng ngày 30/4 hơn bất kỳ ngày nào khác. Tôi trân trọng những người đã hy sinh, trân trọng sự hy sinh của họ, và trân trọng nền độc lập mà họ đã giành được cho chúng ta.
Tôi sẽ dành ngày này để viếng nghĩa trang liệt sĩ, để dâng nén hương cho những người đã khuất. Tôi sẽ dành ngày này để đọc sách, để tìm hiểu thêm về lịch sử và đất nước. Tôi sẽ dành ngày này để sống một cuộc sống xứng đáng với sự hy sinh của họ.
30/4 năm nay, tôi sẽ không điu nhậu. Tôi sẽ tưởng nhớ, suy ngẫm và sống một cuộc sống ý nghĩa, xứng đáng với sự hy sinh của các anh hùng.