dxprrh129127
Nhân Viên
Trong đêm đen thẫm u uất, nỗi đau xé ruột xé gan bủa vây tâm can, như ngàn mũi dao nhọn hun vút đâm xuyên lồng ngực. Giọt nước mắt cay đắng lăn dài trên đôi má tái nhợt, thấm đẫm vào từng thớ thịt từng mạch máu.
Vết thương lòng khắc sâu, chẳng thể nào xóa nhòa. Những lời đắng cay chất chứa trong lòng như ngọn lửa thiêu đốt, khiến cho cõi lòng tan nát. Mỗi một hơi thở kéo đến là một nhát dao đâm thêm vào nỗi đau, cứa vào sự tổn thương đã vỡ nát.
Nỗi đau tê tái này thấm thía đến tận xương tủy, nỗi tủi hổ, xấu hổ như từng lớp màn đen buông trùm lên linh hồn. Giờ đây, tôi chỉ còn là một kẻ cô độc, lạc lõng giữa dòng đời, với nỗi đau đớn như một bóng ma cứ bám riết lấy, không cách nào thoát khỏi.
Những đêm dài bất tận, bóng tối bao trùm, tôi lại một mình ôm nỗi sầu nặng trĩu. Giường nằm trở thành chứng nhân cho những giọt nước mắt đắng cay, cho những lời thổn thức đau đớn. Cảm giác cay đắng như ngập tràn trong từng góc nhỏ căn phòng, khiến tôi ngạt thở trong chính nỗi đau của mình.
Nhưng dù có đau đớn đến mức nào, tôi vẫn kiên cường đứng vững. Tôi biết rằng, rồi nỗi đau này cũng sẽ qua đi. Tôi sẽ học được cách chấp nhận, học được cách sống chung với nó. Và rồi, một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy được niềm an ủi, niềm hạnh phúc mới, xóa đi những đớn đau ngày hôm nay.
Vết thương lòng khắc sâu, chẳng thể nào xóa nhòa. Những lời đắng cay chất chứa trong lòng như ngọn lửa thiêu đốt, khiến cho cõi lòng tan nát. Mỗi một hơi thở kéo đến là một nhát dao đâm thêm vào nỗi đau, cứa vào sự tổn thương đã vỡ nát.
Nỗi đau tê tái này thấm thía đến tận xương tủy, nỗi tủi hổ, xấu hổ như từng lớp màn đen buông trùm lên linh hồn. Giờ đây, tôi chỉ còn là một kẻ cô độc, lạc lõng giữa dòng đời, với nỗi đau đớn như một bóng ma cứ bám riết lấy, không cách nào thoát khỏi.
Những đêm dài bất tận, bóng tối bao trùm, tôi lại một mình ôm nỗi sầu nặng trĩu. Giường nằm trở thành chứng nhân cho những giọt nước mắt đắng cay, cho những lời thổn thức đau đớn. Cảm giác cay đắng như ngập tràn trong từng góc nhỏ căn phòng, khiến tôi ngạt thở trong chính nỗi đau của mình.
Nhưng dù có đau đớn đến mức nào, tôi vẫn kiên cường đứng vững. Tôi biết rằng, rồi nỗi đau này cũng sẽ qua đi. Tôi sẽ học được cách chấp nhận, học được cách sống chung với nó. Và rồi, một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy được niềm an ủi, niềm hạnh phúc mới, xóa đi những đớn đau ngày hôm nay.