"Sài Gòn ơi, mưa đã tầm tã thế nào?"
Những ngày này, cơn mưa rào tháng 5 liên tục đổ bộ, biến phố phường Sài Gòn thành những dòng sông nhỏ. Ai ở trọ nơi đất khách quê người, chắc hẳn đang lo lắng về tình hình thời tiết này.
Từng hạt mưa nặng trĩu nện xuống mái hiên, hòa cùng tiếng xe cộ lao vun vút trên đường. Nước mưa tràn vào tận ngưỡng cửa, khiến những người trọ phải đóng chặt cửa im ỉm trong phòng.
Ngồi trong căn nhà nhỏ, nhìn ra ngoài qua ô cửa sổ mờ hơi nước, lòng người cũng trùng xuống. Cảm giác cô đơn, lạc lõng lại càng rõ nét hơn trong những ngày mưa như thế này.
Mưa dai dẳng, không gian ẩm ướt, có lẽ chẳng ai còn ham muốn ra đường nữa. Các hàng quán đóng cửa im ỉm, chỉ còn tiếng mưa xối xả cùng tiếng gió rít lên dữ dội.
Những người trọ xa xứ, đôi khi chỉ mong có một mái ấm để trở về sau những giờ làm việc mệt mỏi. Nhưng thời tiết khắc nghiệt những ngày này khiến họ dường như bị cô lập, chỉ còn lại những nỗi niềm riêng.
Sài Gòn ơi, mưa còn rơi không dứt, lòng người cũng chưa biết bao giờ mới ngừng nỗi nhớ nhà...
Những ngày này, cơn mưa rào tháng 5 liên tục đổ bộ, biến phố phường Sài Gòn thành những dòng sông nhỏ. Ai ở trọ nơi đất khách quê người, chắc hẳn đang lo lắng về tình hình thời tiết này.
Từng hạt mưa nặng trĩu nện xuống mái hiên, hòa cùng tiếng xe cộ lao vun vút trên đường. Nước mưa tràn vào tận ngưỡng cửa, khiến những người trọ phải đóng chặt cửa im ỉm trong phòng.
Ngồi trong căn nhà nhỏ, nhìn ra ngoài qua ô cửa sổ mờ hơi nước, lòng người cũng trùng xuống. Cảm giác cô đơn, lạc lõng lại càng rõ nét hơn trong những ngày mưa như thế này.
Mưa dai dẳng, không gian ẩm ướt, có lẽ chẳng ai còn ham muốn ra đường nữa. Các hàng quán đóng cửa im ỉm, chỉ còn tiếng mưa xối xả cùng tiếng gió rít lên dữ dội.
Những người trọ xa xứ, đôi khi chỉ mong có một mái ấm để trở về sau những giờ làm việc mệt mỏi. Nhưng thời tiết khắc nghiệt những ngày này khiến họ dường như bị cô lập, chỉ còn lại những nỗi niềm riêng.
Sài Gòn ơi, mưa còn rơi không dứt, lòng người cũng chưa biết bao giờ mới ngừng nỗi nhớ nhà...