"Ăn đêm thôi mí bạng ơi!"
Đêm muộn rồi, bụng bắt đầu cồn cào, còn gì tuyệt vời hơn khi được cùng đám bạn thân đi ăn đêm nhỉ?
Hòa mình vào không khí sôi động của phố xá về đêm, chúng tôi thong dong dạo bước, mùi đồ nướng thơm phức dẫn lối đến những quán ăn vỉa hè tấp nập.
"Món này ngon lắm!" - Thằng cu Tèo háo hức chỉ vào đĩa thịt nướng với nước sốt ướp đậm đà.
"Đừng quên gọi thêm trà đá nhé!" - Cô nàng Xinh Xinh nhắc khéo.
Chúng tôi túm tụm bên bàn ăn, tiếng cười nói rôm rả hòa vào tiếng xèo xèo của đồ nướng trên bếp than. Mỗi que thịt nướng vàng ươm, mỗi đĩa bánh xèo nóng hổi đều trở thành món ăn khoái khẩu của cả nhóm.
Đang ăn say sưa, thằng cu Tèo bỗng nảy ra ý tưởng táo bạo:
"Ê, chơi một ván Oẳn tù tì xem ai thua phải trả tiền đi!"
Chúng tôi hào hứng đồng ý, và thế là màn thi đấu Oẳn tù tì nảy lửa diễn ra. Tiếng "búa", "kéo", "bao" vang lên khắp không gian, cùng với những tràng cười sảng khoái.
Đến khi no căng bụng, chúng tôi mới chịu dừng chân. Trời đã khuya, mọi người ai nấy đều thấm mệt, nhưng trên khuôn mặt vẫn còn vương lại niềm vui khó tả.
"Ăn đêm thế này mới vui chứ!" - Thằng cu Tèo nói, giọng đầy mãn nguyện.
"Đúng rồi, lâu lâu tụ tập thế này mới thấy quý giá!" - Xinh Xinh gật gù đồng tình.
Đêm ăn đêm ấy không chỉ thỏa mãn những chiếc bụng đang đói, mà còn tạo nên những kỷ niệm khó quên cho cả nhóm chúng tôi. Và thế là, cứ mỗi đêm muộn, chúng tôi lại háo hức lên kế hoạch: "Ăn đêm thôi mí bạng ơi!"
Đêm muộn rồi, bụng bắt đầu cồn cào, còn gì tuyệt vời hơn khi được cùng đám bạn thân đi ăn đêm nhỉ?
Hòa mình vào không khí sôi động của phố xá về đêm, chúng tôi thong dong dạo bước, mùi đồ nướng thơm phức dẫn lối đến những quán ăn vỉa hè tấp nập.
"Món này ngon lắm!" - Thằng cu Tèo háo hức chỉ vào đĩa thịt nướng với nước sốt ướp đậm đà.
"Đừng quên gọi thêm trà đá nhé!" - Cô nàng Xinh Xinh nhắc khéo.
Chúng tôi túm tụm bên bàn ăn, tiếng cười nói rôm rả hòa vào tiếng xèo xèo của đồ nướng trên bếp than. Mỗi que thịt nướng vàng ươm, mỗi đĩa bánh xèo nóng hổi đều trở thành món ăn khoái khẩu của cả nhóm.
Đang ăn say sưa, thằng cu Tèo bỗng nảy ra ý tưởng táo bạo:
"Ê, chơi một ván Oẳn tù tì xem ai thua phải trả tiền đi!"
Chúng tôi hào hứng đồng ý, và thế là màn thi đấu Oẳn tù tì nảy lửa diễn ra. Tiếng "búa", "kéo", "bao" vang lên khắp không gian, cùng với những tràng cười sảng khoái.
Đến khi no căng bụng, chúng tôi mới chịu dừng chân. Trời đã khuya, mọi người ai nấy đều thấm mệt, nhưng trên khuôn mặt vẫn còn vương lại niềm vui khó tả.
"Ăn đêm thế này mới vui chứ!" - Thằng cu Tèo nói, giọng đầy mãn nguyện.
"Đúng rồi, lâu lâu tụ tập thế này mới thấy quý giá!" - Xinh Xinh gật gù đồng tình.
Đêm ăn đêm ấy không chỉ thỏa mãn những chiếc bụng đang đói, mà còn tạo nên những kỷ niệm khó quên cho cả nhóm chúng tôi. Và thế là, cứ mỗi đêm muộn, chúng tôi lại háo hức lên kế hoạch: "Ăn đêm thôi mí bạng ơi!"