Acc Để lấy VPS
Nhân Viên
Trong không gian căng thẳng tràn ngập tiếng xì xào, cô gái trẻ run rẩy nắm chặt bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao to lực lưỡng đang đứng trước mặt, giọng nói của anh ta như sấm sét: "Anh quát em à???"
Nhịp tim của cô đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô đã quen với những lời quát mắng của anh ta, nhưng không hiểu sao lần này, nó lại khiến cô thấy sợ hãi đến vậy.
"Tôi chỉ... tôi chỉ không hiểu tại sao anh lại liên tục chỉ trích tôi?" cô lắp bắp, cố gắng kiềm chế tiếng khóc đang nghẹn ngào trong cổ họng.
"Không hiểu? Em còn không hiểu tại sao ư? Em lười biếng, vô trách nhiệm, và còn bắt tôi phải chạy theo dọn dẹp đống hỗn độn của em nữa chứ!" anh ta gào lên, từng lời như một nhát dao đâm vào trái tim cô.
Cô mở to mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe. Cô chưa bao giờ thấy anh ta tức giận đến như vậy. Sự tuyệt vọng ngập tràn trong đôi mắt cô, cô không còn sức để chống cự hay giải thích thêm nữa.
"Anh... anh muốn gì?" cô thì thầm, giọng nói vỡ tan thành từng mảnh.
"Đơn ly hôn!" anh ta ném một tờ giấy về phía cô, đôi mắt tràn ngập sự lạnh lẽo. "Tôi không thể chịu đựng được em nữa."
Nước mắt trào ra trên khuôn mặt cô, hòa vào dòng mực trên tờ giấy. Cô nhìn anh ta lần cuối, ánh mắt đau khổ và đầy bất lực.
Anh ta quay đi, bước ra khỏi căn phòng, không một lời tạm biệt. Cô ngồi đó, chết lặng và tan vỡ, cho đến khi bóng tối nuốt chửng cô...
Nhịp tim của cô đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô đã quen với những lời quát mắng của anh ta, nhưng không hiểu sao lần này, nó lại khiến cô thấy sợ hãi đến vậy.
"Tôi chỉ... tôi chỉ không hiểu tại sao anh lại liên tục chỉ trích tôi?" cô lắp bắp, cố gắng kiềm chế tiếng khóc đang nghẹn ngào trong cổ họng.
"Không hiểu? Em còn không hiểu tại sao ư? Em lười biếng, vô trách nhiệm, và còn bắt tôi phải chạy theo dọn dẹp đống hỗn độn của em nữa chứ!" anh ta gào lên, từng lời như một nhát dao đâm vào trái tim cô.
Cô mở to mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe. Cô chưa bao giờ thấy anh ta tức giận đến như vậy. Sự tuyệt vọng ngập tràn trong đôi mắt cô, cô không còn sức để chống cự hay giải thích thêm nữa.
"Anh... anh muốn gì?" cô thì thầm, giọng nói vỡ tan thành từng mảnh.
"Đơn ly hôn!" anh ta ném một tờ giấy về phía cô, đôi mắt tràn ngập sự lạnh lẽo. "Tôi không thể chịu đựng được em nữa."
Nước mắt trào ra trên khuôn mặt cô, hòa vào dòng mực trên tờ giấy. Cô nhìn anh ta lần cuối, ánh mắt đau khổ và đầy bất lực.
Anh ta quay đi, bước ra khỏi căn phòng, không một lời tạm biệt. Cô ngồi đó, chết lặng và tan vỡ, cho đến khi bóng tối nuốt chửng cô...