Trong bóng tối của quán bar, tiếng nhạc điếc tai đã lấn át âm thanh của tiếng bánh xe lăn. Anh ta tiến vào, cơ thể gầy yếu yếu ớt dựa vào chiếc xe lăn ọp ẹp. Ánh nhìn của anh dừng lại ở người phụ nữ trẻ đang ngồi ở góc quầy bar, ánh mắt cô đượm buồn.
Anh ta là Mark, một người đàn ông từng đầy kiêu ngạo và ích kỷ. Tai nạn thảm khốc đã khiến anh phải sống trên chiếc xe lăn, nhưng sự ngạo mạn trong anh vẫn không hề thay đổi. Anh đã đối xử tàn nhẫn với Jessica, người phụ nữ đã hy sinh cả cuộc đời mình để chăm sóc anh.
Trong những cơn say, anh đã buông những lời lẽ độc ác, đổ lỗi cho cô về sự bất lực của mình. Những lời nói đó như những nhát dao đâm vào trái tim Jessica, làm tổn thương cô một cách sâu sắc.
Đêm nay, sự hối hận đã đánh thức Mark. Anh nhìn Jessica, cơ thể nhỏ bé đang run rẩy. Ánh mắt cô từng tràn đầy tình yêu thương giờ đây chỉ còn sự trống rỗng và đau đớn. Cảm giác tội lỗi ùa đến như một cơn sóng dữ, nhấn chìm anh trong nỗi ân hận.
Mark chậm rãi đẩy xe lăn đến chỗ Jessica, đôi tay run rẩy. "Jessica...," anh khàn khàn cất tiếng, "Anh xin lỗi."
Jessica ngước nhìn anh, đôi mắt ngập tràn nước mắt. "Tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?"
"Anh đã sai, Jessica," Mark nói trong tiếng nấc nghẹn ngào. "Anh đã ích kỷ và ngạo mạn. Anh không xứng đáng với tình yêu của em."
Jessica nhìn anh trong im lặng. Rồi chậm rãi, cô đưa tay ra và nắm lấy tay Mark. "Anh không xứng đáng với em, nhưng em không thể từ bỏ anh."
Nước mắt của Mark rơi xuống bàn tay Jessica. Trong khoảnh khắc đó, anh đã hiểu được giá trị thực sự của tình yêu và sự thứ tha. Từ giờ trở đi, anh sẽ dành cả cuộc đời còn lại để chuộc lỗi cho những sai lầm của mình.
Anh ta là Mark, một người đàn ông từng đầy kiêu ngạo và ích kỷ. Tai nạn thảm khốc đã khiến anh phải sống trên chiếc xe lăn, nhưng sự ngạo mạn trong anh vẫn không hề thay đổi. Anh đã đối xử tàn nhẫn với Jessica, người phụ nữ đã hy sinh cả cuộc đời mình để chăm sóc anh.
Trong những cơn say, anh đã buông những lời lẽ độc ác, đổ lỗi cho cô về sự bất lực của mình. Những lời nói đó như những nhát dao đâm vào trái tim Jessica, làm tổn thương cô một cách sâu sắc.
Đêm nay, sự hối hận đã đánh thức Mark. Anh nhìn Jessica, cơ thể nhỏ bé đang run rẩy. Ánh mắt cô từng tràn đầy tình yêu thương giờ đây chỉ còn sự trống rỗng và đau đớn. Cảm giác tội lỗi ùa đến như một cơn sóng dữ, nhấn chìm anh trong nỗi ân hận.
Mark chậm rãi đẩy xe lăn đến chỗ Jessica, đôi tay run rẩy. "Jessica...," anh khàn khàn cất tiếng, "Anh xin lỗi."
Jessica ngước nhìn anh, đôi mắt ngập tràn nước mắt. "Tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?"
"Anh đã sai, Jessica," Mark nói trong tiếng nấc nghẹn ngào. "Anh đã ích kỷ và ngạo mạn. Anh không xứng đáng với tình yêu của em."
Jessica nhìn anh trong im lặng. Rồi chậm rãi, cô đưa tay ra và nắm lấy tay Mark. "Anh không xứng đáng với em, nhưng em không thể từ bỏ anh."
Nước mắt của Mark rơi xuống bàn tay Jessica. Trong khoảnh khắc đó, anh đã hiểu được giá trị thực sự của tình yêu và sự thứ tha. Từ giờ trở đi, anh sẽ dành cả cuộc đời còn lại để chuộc lỗi cho những sai lầm của mình.
Hối lỗi muộn còn hơn không, nhưng mà muộn quá rồi