Trong lớp học, tiếng giảng bài của cô giáo nhẹ nhàng vang lên. Mọi học sinh đều chăm chú ghi chép bài, chỉ trừ một cô bé tên Hằng. Cô bé đang ngồi thu lu trên ghế, mặt tái mét và cơ thể run rẩy. Thỉnh thoảng, Hằng lại quay mặt ra ngoài cửa sổ, cố ngăn những cơn buồn nôn đang trào lên.
Bài giảng của cô giáo đột nhiên trở nên xa xăm và khó hiểu đối với Hằng. Đầu óc cô bé như muốn nổ tung vì cơn đau dữ dội đang giày xé trong bụng. Hằng cố gắng hít thở sâu để trấn tĩnh lại, nhưng cơn buồn nôn vẫn không suy giảm.
Cô giáo nhận ra sự bất ổn của Hằng và tiến đến bàn của cô bé. "Em sao vậy, Hằng?" cô giáo lo lắng hỏi.
"Em... em bị đau bụng, cô ơi," Hằng thì thào.
"Chúng ta đến phòng y tế ngay," cô giáo nói và đỡ Hằng đứng dậy.
Trên đường đến phòng y tế, Hằng cảm thấy bụng mình như muốn vỡ ra. Cô bé nôn thốc tháo, bắn cả lên áo và mặt cô giáo. Cô giáo vội đưa Hằng vào phòng vệ sinh và để cô bé nôn cho đến khi hết sạch thức ăn.
Sau khi vệ sinh sạch sẽ, Hằng được đưa trở lại phòng học. Cô bé vẫn còn yếu và mệt, nhưng cơn nôn đã tạm thời thuyên giảm. Cô giáo cho Hằng uống một cốc nước và dặn dò cô bé nghỉ ngơi trong chốc lát.
Hằng nằm trên ghế, nhắm mắt và cố gắng ngủ một giấc. Nhưng cơn đau bụng vẫn đeo bám cô bé, khiến cô không thể chìm vào giấc ngủ. Hằng chỉ ước giá như mình có thể bỏ qua bài giảng hôm nay và đi về nhà nằm ngủ một giấc thật dài.
Bài giảng của cô giáo đột nhiên trở nên xa xăm và khó hiểu đối với Hằng. Đầu óc cô bé như muốn nổ tung vì cơn đau dữ dội đang giày xé trong bụng. Hằng cố gắng hít thở sâu để trấn tĩnh lại, nhưng cơn buồn nôn vẫn không suy giảm.
Cô giáo nhận ra sự bất ổn của Hằng và tiến đến bàn của cô bé. "Em sao vậy, Hằng?" cô giáo lo lắng hỏi.
"Em... em bị đau bụng, cô ơi," Hằng thì thào.
"Chúng ta đến phòng y tế ngay," cô giáo nói và đỡ Hằng đứng dậy.
Trên đường đến phòng y tế, Hằng cảm thấy bụng mình như muốn vỡ ra. Cô bé nôn thốc tháo, bắn cả lên áo và mặt cô giáo. Cô giáo vội đưa Hằng vào phòng vệ sinh và để cô bé nôn cho đến khi hết sạch thức ăn.
Sau khi vệ sinh sạch sẽ, Hằng được đưa trở lại phòng học. Cô bé vẫn còn yếu và mệt, nhưng cơn nôn đã tạm thời thuyên giảm. Cô giáo cho Hằng uống một cốc nước và dặn dò cô bé nghỉ ngơi trong chốc lát.
Hằng nằm trên ghế, nhắm mắt và cố gắng ngủ một giấc. Nhưng cơn đau bụng vẫn đeo bám cô bé, khiến cô không thể chìm vào giấc ngủ. Hằng chỉ ước giá như mình có thể bỏ qua bài giảng hôm nay và đi về nhà nằm ngủ một giấc thật dài.
