Trong thế giới phù du, nơi tiền bạc chi phối vận mệnh, một bài học khắc nghiệt đã được truyền từ đời này sang đời khác: "Còn bạc, còn tiền còn đệ tử. Hết cơm, hết rượu hết ông tôi."
Trên con đường danh lợi, bao kẻ ham mê đỏ đen, say đắm trong ảo giác tiền tài. Họ lao vào cuộc đua, đặt cược hết thảy, chỉ mong giành lấy sự giàu sang sung túc. Đêm ngày vật lộn với những lá bài tráo trở, những canh bạc đỏ đen, họ hy vọng vận may sẽ mỉm cười với mình.
Thế nhưng, trò đỏ đen vốn vô tình, chẳng bao giờ mở lòng với những kẻ tham lam. Bao nhiêu tiền bạc đổ vào sòng bài, rồi chẳng thấy hồi quang. Chỉ đến khi gia tài khánh kiệt, vàng bạc ra đi, họ mới nhận ra sự thật phũ phàng.
Đệ tử theo sau người giàu có, như bướm theo hoa. Khi tiền bạc cạn kiệt, đệ tử cũng dần tan biến. Những lời nịnh bợ ngày nào giờ chỉ là tiếng gió thoảng qua. Chỉ còn lại mình người cô đơn, ôm mối nhục ê chìm.
Cũng như khi hết cơm, hết rượu, thì người bạn đồng hành của mình cũng chẳng còn nữa. Trong nghèo khó, bạn bè không còn thiết tha hỏi thăm, mà chỉ lo xa lánh, sợ liên lụy đến họ.
Câu nói "Còn bạc, còn tiền còn đệ tử. Hết cơm, hết rượu hết ông tôi" như lời cảnh tỉnh sâu sắc về bản chất phù du của thế gian. Khi tiền bạc vơi cạn, mọi thứ cũng tan theo. Chỉ có phẩm giá và lòng tốt vẫn mãi bên ta, bất chấp mọi biến cố thăng trầm.
Trên con đường danh lợi, bao kẻ ham mê đỏ đen, say đắm trong ảo giác tiền tài. Họ lao vào cuộc đua, đặt cược hết thảy, chỉ mong giành lấy sự giàu sang sung túc. Đêm ngày vật lộn với những lá bài tráo trở, những canh bạc đỏ đen, họ hy vọng vận may sẽ mỉm cười với mình.
Thế nhưng, trò đỏ đen vốn vô tình, chẳng bao giờ mở lòng với những kẻ tham lam. Bao nhiêu tiền bạc đổ vào sòng bài, rồi chẳng thấy hồi quang. Chỉ đến khi gia tài khánh kiệt, vàng bạc ra đi, họ mới nhận ra sự thật phũ phàng.
Đệ tử theo sau người giàu có, như bướm theo hoa. Khi tiền bạc cạn kiệt, đệ tử cũng dần tan biến. Những lời nịnh bợ ngày nào giờ chỉ là tiếng gió thoảng qua. Chỉ còn lại mình người cô đơn, ôm mối nhục ê chìm.
Cũng như khi hết cơm, hết rượu, thì người bạn đồng hành của mình cũng chẳng còn nữa. Trong nghèo khó, bạn bè không còn thiết tha hỏi thăm, mà chỉ lo xa lánh, sợ liên lụy đến họ.
Câu nói "Còn bạc, còn tiền còn đệ tử. Hết cơm, hết rượu hết ông tôi" như lời cảnh tỉnh sâu sắc về bản chất phù du của thế gian. Khi tiền bạc vơi cạn, mọi thứ cũng tan theo. Chỉ có phẩm giá và lòng tốt vẫn mãi bên ta, bất chấp mọi biến cố thăng trầm.