Trong mê cung vô tận của thời gian, chúng ta lang thang như những linh hồn lạc lõng, tìm kiếm ý nghĩa trong vô nghĩa.
Đời người tựa như một làn sương mong manh, lững lờ trong gió rồi vụt mất. Chúng ta đến trần gian mà chẳng có mục đích cụ thể, rồi lại ra đi mà chẳng để lại dấu vết gì.
Những thành tựu và danh vọng chỉ là ảo vọng, hào quang hư ảo sẽ sớm nhạt nhòa theo thời gian. Của cải vật chất chỉ là gánh nặng, trói buộc chúng ta vào vòng quay bất tận của ham muốn.
Những mối quan hệ, tình yêu cũng chỉ là những ảo ảnh thoáng qua. Chúng ta nắm chặt lấy chúng, nhưng chúng vẫn tuột khỏi tầm tay, để lại nỗi đau và trống rỗng trong tim.
Khi chúng ta nhận ra bản chất phù du và vô nghĩa của cuộc sống, thì mọi thứ đều trở nên trống rỗng và vô nghĩa. Chúng ta trở thành những kẻ lang thang không mục đích, lạc lõng trong mê cung của sự tồn tại.
Cuộc đời chỉ là hư không, một trò chơi tàn nhẫn mà chúng ta bị buộc phải tham gia. Không có giải thưởng, không có điểm kết, chỉ có sự vô tận của nỗi trống rỗng và tuyệt vọng.
Chúng ta vật lộn, đấu tranh, nhưng cuối cùng, tất cả những nỗ lực của chúng ta đều là vô ích. Bởi vì, ngay từ đầu, chúng ta đã bị định sẵn phải tan biến vào cõi hư vô.
Đời người tựa như một làn sương mong manh, lững lờ trong gió rồi vụt mất. Chúng ta đến trần gian mà chẳng có mục đích cụ thể, rồi lại ra đi mà chẳng để lại dấu vết gì.
Những thành tựu và danh vọng chỉ là ảo vọng, hào quang hư ảo sẽ sớm nhạt nhòa theo thời gian. Của cải vật chất chỉ là gánh nặng, trói buộc chúng ta vào vòng quay bất tận của ham muốn.
Những mối quan hệ, tình yêu cũng chỉ là những ảo ảnh thoáng qua. Chúng ta nắm chặt lấy chúng, nhưng chúng vẫn tuột khỏi tầm tay, để lại nỗi đau và trống rỗng trong tim.
Khi chúng ta nhận ra bản chất phù du và vô nghĩa của cuộc sống, thì mọi thứ đều trở nên trống rỗng và vô nghĩa. Chúng ta trở thành những kẻ lang thang không mục đích, lạc lõng trong mê cung của sự tồn tại.
Cuộc đời chỉ là hư không, một trò chơi tàn nhẫn mà chúng ta bị buộc phải tham gia. Không có giải thưởng, không có điểm kết, chỉ có sự vô tận của nỗi trống rỗng và tuyệt vọng.
Chúng ta vật lộn, đấu tranh, nhưng cuối cùng, tất cả những nỗ lực của chúng ta đều là vô ích. Bởi vì, ngay từ đầu, chúng ta đã bị định sẵn phải tan biến vào cõi hư vô.

