Cao thủ MMo
Nhân Viên
Trong căn hộ nhỏ bé, tôi ngồi bên chồng, tim đập thình thịch. Em gái chồng, Thủy, vừa gọi điện đến, giọng điệu gay gắt:
"Khoa, chị mày chẳng ra gì cả! Chỉ vì 2 triệu tiền thuê nhà mà chị đã nỡ làm vậy!"
Tôi ngớ ngẩn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi luôn trả tiền thuê nhà đúng hạn, không chậm trễ một ngày. Tôi hỏi chồng mình, anh chỉ im lặng cúi đầu.
Thủy tiếp tục kể rằng, cô đã gặp chủ nhà, và chủ nhà nói rằng chúng tôi đã nợ tiền thuê nhà trong hai tháng. Tôi hoảng hốt, khẳng định rằng tôi không nợ đồng nào.
"Đưa bằng chứng ra đây!" - Thủy thách thức.
Tôi lấy sổ tiết kiệm ra, chỉ cho cô xem số dư còn lại. Trong đó có đầy đủ số tiền tôi đã để dành để trả tiền thuê nhà. Thủy sững sờ, không nói nên lời.
Tôi quay sang chồng mình, "Anh nói đi, anh đã dùng tiền thuê nhà để làm gì?"
Anh cúi đầu, mặt đỏ bừng, "Anh... anh đã dùng tiền để trả nợ cờ bạc."
Tôi chết lặng. Tôi không thể tin vào tai mình. Vì cờ bạc mà anh đã đẩy tôi vào hoàn cảnh khó khăn này. Tôi cay đắng hỏi Thủy, "Sao em lại nói tôi chẳng ra gì?"
Cô ấy im lặng, rồi nói nhỏ, "Anh Khoa kể với em rằng chị đã đuổi anh ấy khỏi nhà vì tiếc tiền thuê nhà."
Tôi sững sờ, không thể tin rằng chồng mình đã nói dối Thủy như vậy. Tôi lấy lại bình tĩnh, "Em gái, anh ấy đã nói dối em. Em hãy đến đây và tận mắt thấy sự thật."
Thủy đến và tận mắt chứng kiến số tiền tôi đã để dành. Cô ấy xấu hổ và xin lỗi vì đã vội vàng phán xét tôi. Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô ấy, nhưng không thể tha thứ cho chồng mình.
Tôi quyết định ly hôn với anh. Tôi không thể sống chung với một người đàn ông đã lừa dối và lợi dụng tôi. Từ đó, tôi sống một cuộc sống mới, mạnh mẽ và独立自主 hơn.
"Khoa, chị mày chẳng ra gì cả! Chỉ vì 2 triệu tiền thuê nhà mà chị đã nỡ làm vậy!"
Tôi ngớ ngẩn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi luôn trả tiền thuê nhà đúng hạn, không chậm trễ một ngày. Tôi hỏi chồng mình, anh chỉ im lặng cúi đầu.
Thủy tiếp tục kể rằng, cô đã gặp chủ nhà, và chủ nhà nói rằng chúng tôi đã nợ tiền thuê nhà trong hai tháng. Tôi hoảng hốt, khẳng định rằng tôi không nợ đồng nào.
"Đưa bằng chứng ra đây!" - Thủy thách thức.
Tôi lấy sổ tiết kiệm ra, chỉ cho cô xem số dư còn lại. Trong đó có đầy đủ số tiền tôi đã để dành để trả tiền thuê nhà. Thủy sững sờ, không nói nên lời.
Tôi quay sang chồng mình, "Anh nói đi, anh đã dùng tiền thuê nhà để làm gì?"
Anh cúi đầu, mặt đỏ bừng, "Anh... anh đã dùng tiền để trả nợ cờ bạc."
Tôi chết lặng. Tôi không thể tin vào tai mình. Vì cờ bạc mà anh đã đẩy tôi vào hoàn cảnh khó khăn này. Tôi cay đắng hỏi Thủy, "Sao em lại nói tôi chẳng ra gì?"
Cô ấy im lặng, rồi nói nhỏ, "Anh Khoa kể với em rằng chị đã đuổi anh ấy khỏi nhà vì tiếc tiền thuê nhà."
Tôi sững sờ, không thể tin rằng chồng mình đã nói dối Thủy như vậy. Tôi lấy lại bình tĩnh, "Em gái, anh ấy đã nói dối em. Em hãy đến đây và tận mắt thấy sự thật."
Thủy đến và tận mắt chứng kiến số tiền tôi đã để dành. Cô ấy xấu hổ và xin lỗi vì đã vội vàng phán xét tôi. Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô ấy, nhưng không thể tha thứ cho chồng mình.
Tôi quyết định ly hôn với anh. Tôi không thể sống chung với một người đàn ông đã lừa dối và lợi dụng tôi. Từ đó, tôi sống một cuộc sống mới, mạnh mẽ và独立自主 hơn.