Câu chuyện 1:
"Này, chị hai?"
Một giọng nói ngọt ngào vang lên từ phía sau khiến tôi quay lại. Đứng trước mặt tôi là đứa em gái 7 tuổi của tôi, Emily, với đôi mắt to tròn và mái tóc bím dài.
"Sao em?" tôi hỏi.
"Chị có thể chơi với em không?" cô bé năn nỉ, "Em chán quá."
Tôi nhìn thời gian trên điện thoại. Tôi có một loạt việc phải làm, nhưng tôi không thể cưỡng lại đôi mắt đầy hy vọng của Emily. "Được rồi," tôi thở dài, "Nhưng chỉ một giờ thôi nhé."
Câu chuyện 2:
"Anh ơi, anh có thể giúp em làm bài tập toán không?"
Tôi nhìn lên từ chiếc máy tính xách tay của mình. Em trai của tôi, Ethan, 12 tuổi, đang đứng bên cạnh bàn làm việc của tôi, mặt cau có vì một bài toán phức tạp.
"Anh bận lắm," tôi nói, rồi quay lại màn hình.
"Nhưng mà anh ơi, em không hiểu," Ethan nài nỉ. "Anh thông minh mà."
Tôi thở dài và đẩy máy tính xách tay sang một bên. "Được rồi," tôi nói, "Nhưng chỉ một bài thôi nhé."
Câu chuyện 3:
"Mẹ ơi, mẹ có thể đưa con đi xem phim không?"
Giọng nói của con gái tôi, Emma, 5 tuổi, vang lên từ ghế sau xe. Chúng tôi đang trên đường trở về nhà sau một buổi chạy việc vặt.
"Mẹ không thể, con yêu," tôi nói. "Mẹ còn phải nấu bữa tối và trả lời email."
"Nhưng mà mẹ ơi!" Emma kêu lên, "Con đã ngoan lắm mà!"
Tôi nhìn con qua kính chiếu hậu. Cô bé đang nũng nịu và sắp sửa khóc. "Được rồi," tôi nhượng bộ, "Nhưng chỉ một lần thôi nhé."
"Này, chị hai?"
Một giọng nói ngọt ngào vang lên từ phía sau khiến tôi quay lại. Đứng trước mặt tôi là đứa em gái 7 tuổi của tôi, Emily, với đôi mắt to tròn và mái tóc bím dài.
"Sao em?" tôi hỏi.
"Chị có thể chơi với em không?" cô bé năn nỉ, "Em chán quá."
Tôi nhìn thời gian trên điện thoại. Tôi có một loạt việc phải làm, nhưng tôi không thể cưỡng lại đôi mắt đầy hy vọng của Emily. "Được rồi," tôi thở dài, "Nhưng chỉ một giờ thôi nhé."
Câu chuyện 2:
"Anh ơi, anh có thể giúp em làm bài tập toán không?"
Tôi nhìn lên từ chiếc máy tính xách tay của mình. Em trai của tôi, Ethan, 12 tuổi, đang đứng bên cạnh bàn làm việc của tôi, mặt cau có vì một bài toán phức tạp.
"Anh bận lắm," tôi nói, rồi quay lại màn hình.
"Nhưng mà anh ơi, em không hiểu," Ethan nài nỉ. "Anh thông minh mà."
Tôi thở dài và đẩy máy tính xách tay sang một bên. "Được rồi," tôi nói, "Nhưng chỉ một bài thôi nhé."
Câu chuyện 3:
"Mẹ ơi, mẹ có thể đưa con đi xem phim không?"
Giọng nói của con gái tôi, Emma, 5 tuổi, vang lên từ ghế sau xe. Chúng tôi đang trên đường trở về nhà sau một buổi chạy việc vặt.
"Mẹ không thể, con yêu," tôi nói. "Mẹ còn phải nấu bữa tối và trả lời email."
"Nhưng mà mẹ ơi!" Emma kêu lên, "Con đã ngoan lắm mà!"
Tôi nhìn con qua kính chiếu hậu. Cô bé đang nũng nịu và sắp sửa khóc. "Được rồi," tôi nhượng bộ, "Nhưng chỉ một lần thôi nhé."