Vũ Văn Kiên
Nhân Viên
"Mấy con cháu gái tao mê như điếu đổ thằng thầy tu kia, đến nỗi thành ăn chay cả lũ. Chúng nó mua đủ thứ đồ chay, từ đậu hũ, nấm cho đến rau cải. Tủ lạnh đầy ắp, mà chúng nó thì cứ om om, gặm gặm như thỏ.
Tao nhìn mà phát ngán. Ngày xưa muốn chúng nó ăn chay một bữa, còn khó hơn hái sao trên trời. Giờ thì tự nguyện ăn chay cả tuần, chỉ vì đứa nào cũng mơ trở thành 'đệ tử Phật tử'.
Thằng thầy tu đó, ngoài cái vẻ ngoài nho nhã, ăn nói có duyên, thì cũng chẳng có gì đặc biệt. Thế mà mấy đứa cháu gái tao lại sùng bái như thần thánh. Xưa kia, chúng nó đi chùa thắp hương còn chẳng biết khấn thế nào. Bây giờ thì thuộc vanh vách cả kinh Phật, ngày nào cũng niệm Nam Mô A Di Đà.
Tao sợ chúng nó bị cuồng tín quá đà. Mấy hôm trước, tao thấy đứa lớn nhất còn dắt thằng thầy tu về nhà. Nó cười nói ríu rít với hắn, rồi còn đòi mẹ nó nấu cơm chay đãi khách.
Tao không chịu được nữa, bèn xẵng giọng nói: 'Cháu điên à, chúng ta đâu có ai ăn chay cả?'
Thằng thầy tu kia chỉ cười hiền, nói: 'Không sao đâu bác, món chay cũng rất ngon mà.'
Nhưng tụi cháu gái tao thì cứ nằng nặc ăn chay. Chúng nó nói rằng, ăn chay giúp thanh tịnh tâm hồn, gần gũi với Phật pháp hơn.
Tao thở dài ngao ngán, biết không thể khuyên giải được mấy đứa cháu nữa. Nhưng mà tao vẫn lo, lỡ mai kia chúng nó cuồng tín quá đà, bỏ học, bỏ việc, thì phải làm sao?"
Tao nhìn mà phát ngán. Ngày xưa muốn chúng nó ăn chay một bữa, còn khó hơn hái sao trên trời. Giờ thì tự nguyện ăn chay cả tuần, chỉ vì đứa nào cũng mơ trở thành 'đệ tử Phật tử'.
Thằng thầy tu đó, ngoài cái vẻ ngoài nho nhã, ăn nói có duyên, thì cũng chẳng có gì đặc biệt. Thế mà mấy đứa cháu gái tao lại sùng bái như thần thánh. Xưa kia, chúng nó đi chùa thắp hương còn chẳng biết khấn thế nào. Bây giờ thì thuộc vanh vách cả kinh Phật, ngày nào cũng niệm Nam Mô A Di Đà.
Tao sợ chúng nó bị cuồng tín quá đà. Mấy hôm trước, tao thấy đứa lớn nhất còn dắt thằng thầy tu về nhà. Nó cười nói ríu rít với hắn, rồi còn đòi mẹ nó nấu cơm chay đãi khách.
Tao không chịu được nữa, bèn xẵng giọng nói: 'Cháu điên à, chúng ta đâu có ai ăn chay cả?'
Thằng thầy tu kia chỉ cười hiền, nói: 'Không sao đâu bác, món chay cũng rất ngon mà.'
Nhưng tụi cháu gái tao thì cứ nằng nặc ăn chay. Chúng nó nói rằng, ăn chay giúp thanh tịnh tâm hồn, gần gũi với Phật pháp hơn.
Tao thở dài ngao ngán, biết không thể khuyên giải được mấy đứa cháu nữa. Nhưng mà tao vẫn lo, lỡ mai kia chúng nó cuồng tín quá đà, bỏ học, bỏ việc, thì phải làm sao?"