Trong ánh sáng nhạt nhòa của TV, tôi trôi vào hành trình thời gian thấm đẫm trong phim tài liệu về ngày Giải phóng 30/4. Khi khung cảnh khói lửa chiến tranh hiện ra trước mắt, trái tim tôi thắt lại.
Từng khuôn mặt khắc khổ, ánh mắt đầy lo lắng của những người lính trẻ khiến tôi nghẹn ngào. Họ đã hy sinh tuổi thanh xuân, máu xương của mình để giành lại độc lập cho Tổ quốc. Những thước phim tái hiện lại khoảnh khắc xe tăng tiến vào Dinh Độc Lập, phá tan cánh cổng chế độ cũ, khiến tôi rưng rưng nước mắt.
Ký ức về những ngày đen tối của chiến tranh ùa về như một cơn sóng dữ. Người dân đau khổ, cả nước chìm trong cảnh tang thương. Nhưng giữa đống đổ nát, ý chí và niềm hy vọng chưa bao giờ tắt.
Nhìn thấy những người lính chiến thắng trở về trong vòng tay đón chào của người thân và nhân dân, tôi cảm thấy một niềm xúc động không thể diễn tả. Những giọt nước mắt của tôi như dòng chảy của thời gian, cuốn trôi những đau thương và tô điểm cho niềm tự hào của dân tộc.
Mỗi lần xem phim tài liệu về 30/4, tôi không chỉ khóc vì sự hy sinh của các anh hùng, mà còn khóc vì niềm hạnh phúc của một đất nước đã tìm lại được bình yên. Những giọt nước mắt ấy là sự tri ân sâu sắc dành cho những người đã ngã xuống, đồng thời là lời hứa sẽ nỗ lực hết mình để xây dựng một Việt Nam tươi đẹp hơn.
Từng khuôn mặt khắc khổ, ánh mắt đầy lo lắng của những người lính trẻ khiến tôi nghẹn ngào. Họ đã hy sinh tuổi thanh xuân, máu xương của mình để giành lại độc lập cho Tổ quốc. Những thước phim tái hiện lại khoảnh khắc xe tăng tiến vào Dinh Độc Lập, phá tan cánh cổng chế độ cũ, khiến tôi rưng rưng nước mắt.
Ký ức về những ngày đen tối của chiến tranh ùa về như một cơn sóng dữ. Người dân đau khổ, cả nước chìm trong cảnh tang thương. Nhưng giữa đống đổ nát, ý chí và niềm hy vọng chưa bao giờ tắt.
Nhìn thấy những người lính chiến thắng trở về trong vòng tay đón chào của người thân và nhân dân, tôi cảm thấy một niềm xúc động không thể diễn tả. Những giọt nước mắt của tôi như dòng chảy của thời gian, cuốn trôi những đau thương và tô điểm cho niềm tự hào của dân tộc.
Mỗi lần xem phim tài liệu về 30/4, tôi không chỉ khóc vì sự hy sinh của các anh hùng, mà còn khóc vì niềm hạnh phúc của một đất nước đã tìm lại được bình yên. Những giọt nước mắt ấy là sự tri ân sâu sắc dành cho những người đã ngã xuống, đồng thời là lời hứa sẽ nỗ lực hết mình để xây dựng một Việt Nam tươi đẹp hơn.