Thuở thiếu thời, chúng tôi thường cà khịa thằng bạn nghèo rớt mồng tơi tên Nam. Nhà nó nằm sâu trong một con hẻm ẩm thấp, quần áo vá chằng vá đụp, bữa cơm chỉ có rau muống với cá khô. Chúng tôi hùa nhau gọi nó là "Lão Mất Trí" vì vẻ ngoài luộm thuộm và thường xuyên bị bắt nạt.
Thời gian dần trôi, mỗi đứa một ngả đường. Trong khi chúng tôi vùi đầu vào học hành thì Nam lặng lẽ theo mẹ buôn bán nhỏ ở chợ. Bẵng đi một thời gian, chúng tôi tình cờ gặp lại Nam ở một quán cà phê sang trọng. Hắn mặc một bộ vest lịch lãm, lái chiếc xe hạng sang, trông phong độ vô cùng.
Sự ngỡ ngàng hiện rõ trên khuôn mặt chúng tôi. Hắn giới thiệu mình là chủ một công ty bất động sản, đang sở hữu nhiều dự án lớn. Chúng tôi tròn mắt, không thể tin nổi đứa bạn nghèo hèn ngày nào giờ lại trở nên giàu có đến vậy.
Tâm trạng chúng tôi lúc đó thật khó tả. Thẹn thùng, hối hận, ghen tị... tất cả đan xen trong lòng. Chúng tôi nhớ lại những lời trêu chọc vô cảm của mình dành cho Nam, và giờ thì hắn đã chứng minh bản thân giỏi hơn tất cả.
Đêm đó, chúng tôi chong đèn suốt đêm, bàn tán về cuộc gặp gỡ bất ngờ. Tuổi trẻ cuồng ngạo đã khiến chúng tôi đánh giá thấp người khác. Hóa ra, sự giàu có không phải là thước đo cho giá trị bản thân. Tài năng, sự chăm chỉ và quyết tâm mới là những phẩm chất đáng trân trọng.
Kể từ đó, chúng tôi không còn coi thường bất kỳ ai nữa. Chúng tôi học được một bài học sâu sắc về lòng tự trọng và sự khiêm tốn. Và trên hết, chúng tôi hiểu rằng tình bạn không hề bị ảnh hưởng bởi vật chất, mà chỉ cần tấm lòng chân thành và sự thấu hiểu.
Thời gian dần trôi, mỗi đứa một ngả đường. Trong khi chúng tôi vùi đầu vào học hành thì Nam lặng lẽ theo mẹ buôn bán nhỏ ở chợ. Bẵng đi một thời gian, chúng tôi tình cờ gặp lại Nam ở một quán cà phê sang trọng. Hắn mặc một bộ vest lịch lãm, lái chiếc xe hạng sang, trông phong độ vô cùng.
Sự ngỡ ngàng hiện rõ trên khuôn mặt chúng tôi. Hắn giới thiệu mình là chủ một công ty bất động sản, đang sở hữu nhiều dự án lớn. Chúng tôi tròn mắt, không thể tin nổi đứa bạn nghèo hèn ngày nào giờ lại trở nên giàu có đến vậy.
Tâm trạng chúng tôi lúc đó thật khó tả. Thẹn thùng, hối hận, ghen tị... tất cả đan xen trong lòng. Chúng tôi nhớ lại những lời trêu chọc vô cảm của mình dành cho Nam, và giờ thì hắn đã chứng minh bản thân giỏi hơn tất cả.
Đêm đó, chúng tôi chong đèn suốt đêm, bàn tán về cuộc gặp gỡ bất ngờ. Tuổi trẻ cuồng ngạo đã khiến chúng tôi đánh giá thấp người khác. Hóa ra, sự giàu có không phải là thước đo cho giá trị bản thân. Tài năng, sự chăm chỉ và quyết tâm mới là những phẩm chất đáng trân trọng.
Kể từ đó, chúng tôi không còn coi thường bất kỳ ai nữa. Chúng tôi học được một bài học sâu sắc về lòng tự trọng và sự khiêm tốn. Và trên hết, chúng tôi hiểu rằng tình bạn không hề bị ảnh hưởng bởi vật chất, mà chỉ cần tấm lòng chân thành và sự thấu hiểu.