Chào mừng!!

Bằng cách đăng ký với chúng tôi, bạn sẽ có thể thảo luận, chia sẻ và nhắn tin riêng tư với các thành viên khác trong cộng đồng của chúng tôi.

ĐĂNG KÝ NGAY!

Ở rể bị bố vợ đuổi khỏi nhà

Xàm Viên

Nhân Viên
Tham gia
16/3/24
Bài viết
44
VNĐ
327
Trong ngôi nhà nhỏ ấm cúng nơi Thuận từng gọi là tổ ấm, giờ đây chỉ còn lại nỗi buồn và sự xót xa. Anh ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế cũ, nhìn ra khoảng sân trống, đôi mắt vô hồn đờ đẫn. Những lời cay đắng của bố vợ như tiếng dao cứa vào trái tim anh, đẩy anh đến bờ vực tuyệt vọng.

"Cút khỏi đây! Thằng ở rể vô tích sự. Mày không xứng đáng ở trong nhà này nữa!"

Những lời lẽ nặng nề đó đã phá tan mọi hy vọng mà Thuận từng ấp ủ. Anh từng mơ ước một cuộc sống bình yên bên người vợ yêu thương và cô con gái nhỏ bé. Nhưng mọi thứ giờ đây đã tan thành mây khói.

Thuận yêu Tuyết say đắm, bất chấp sự phản đối của gia đình cô. Anh chấp nhận làm ở rể, hy sinh sự nghiệp và danh dự của mình để được ở bên người mình yêu. Trong suốt 5 năm qua, Thuận đã luôn chăm chỉ làm việc, cố gắng trở thành một người chồng tốt, một người cha có trách nhiệm.

Nhưng tất cả những nỗ lực của anh đều bị xem như vô nghĩa. Bố vợ của Thuận, ông Hai, là một người gia trưởng và khó tính. Ông luôn cay nghiệt với anh, cho rằng anh chỉ là một kẻ ăn bám, không xứng đáng với con gái ông. Ông tìm mọi cách để đuổi anh ra khỏi nhà, kể cả vu cáo anh ăn cắp tiền của gia đình.

Thuận đau đớn đến tột cùng khi biết ý định của bố vợ. Anh đã cố gắng giải thích, biện minh nhưng vô ích. Ông Hai đã ra tối hậu thư: Thuận phải rời khỏi nhà trước khi hết tuần, nếu không ông sẽ kiện anh ra tòa.

Trong cơn tuyệt vọng, Thuận cố gắng tìm sự giúp đỡ từ vợ nhưng Tuyết chỉ đứng im bất động, không nói một lời nào. Dường như tình yêu của cô dành cho anh đã phai nhạt theo thời gian, thay vào đó là sự sợ hãi và mặc cảm.

Đêm đó, Thuận lặng lẽ thu dọn hành lý của mình. Anh nhìn đứa con gái nhỏ đang say ngủ, lòng tràn ngập xót xa. Anh chỉ ước mình có thể mang cô bé đi cùng nhưng biết rằng điều đó là không thể.

Với trái tim nặng trĩu, Thuận bước ra khỏi ngôi nhà đã từng là nơi trú ngụ của anh. Anh bước từng bước nặng nề về phía tương lai mịt mù, không biết mình sẽ đi về đâu hay làm thế nào để xây dựng lại cuộc sống của mình.
 
Top