VŨ ĶHÍ ĐỌC LÉN SUY NGHĨ, TRA TẤŅ TỪ XA : " MIND CONTROL " VÀ SỰ THỜ Ơ CỦA CHÍNH QUYỀN !
Chúng ta được sinh ra và lớn lên ở một đất nước từng trải qua biết bao thương đau của chiến tranh mang lại. Nên chúng ta đều cảm nhận được bằng con tim sự đąu đớn từ vô số cách trą tấn man rợn qua lời kể lại của những người hùng cựu chiến binh. Nhưng mấy ai biết được dù chiến tranh đã qua đi vẫn có vô số các nạn nhân của vũ ķhí sóng điện từ não : Mind Control " đang từng ngày phải chịu đựng những cảm giác đau thấu tâm can từ thứ máy móc chẳng biết mệt mỏi dưới sự điều khiển của những con người không có trái tim. Nó đâu phải là những cảm giác đau đớn khó chịu thông thường có thể chữa lành theo thời gian mà là những cảm giác gây ra bằng sóng tác động lên tế bào thần kinh một cách vô hình chẳng ai có thể thấy được .
Đi cùng với cảm giác là vô số những lời nói xúc phạm làm phiền xuyên ngày đêm kéo dài từ vài tháng đến cả chục năm chưa dừng lại khiến nạn nhân người thì điên dại người thì bỏ mạng do tự sát. Chỉ ít người chịu đựng nổi cũng phải sống trong cảnh sống khổ çhết. Nhưng đâu còn cách nào khác bởi sau lưng còn có gia đình.
Trên tay họ lúc này là vô số những lá đơn cầu cứu cơ quan chức năng. Nhưng ngoài sự thờ ơ dù đã có rất nhiều trang báo lớn đưa tin về loại vũ ķhí này thì chúng tôi đâu nhận lại được gì. Những âm thanh đi vô hình truyền lên não chúng tôi như cách mà các thiết tai nghe không dây giá chỉ vài trăm ngàn cũng có thể làm được khiến chúng tôi chẳng thể tập trung làm việc hay thậm chí mất ngủ hằng đêm.
Cái nghịch cảnh một bên là sự tra țấn của máy móc một bên là sự thờ ơ của chính quyền nên nhiều nạn nhân chỉ biết im lặng chịu đựng bởi đâu có một ai giúp đỡ. Một sự im lặng có lẽ không phải vì bản thân sợ hãi không thể lên tiếng mà là xã hội không tin gia đình không hiểu hoặc đơn giản đó là cách những kiếp người xấu số đang thầm lặng bảo vệ gia đình khỏi những rắc rối hay sự xa lánh của xã hội.
Nhưng im lặng đâu phải là cách có thể dùng mãi mãi bởi rất nhiều nạn nhân từng bị nhóm đối tượng này đe dọa sẽ phá cả gia đình nên có lẽ đó chỉ là cách có thể duy trì đến thời điểm mà nạn nhân hoàn toàn gục ngã do chẳng đủ sức chịu đựng.
Vậy thử hỏi cơ quan chức năng đang ở đâu. Nơi mà chúng tôi đặt biết bao nhiêu niềm tin và sự hi vọng tại sao chỉ biết im lặng trong khi đó là trách nhiệm lẽ ra bản thân phải thực hiện tốt. Phải chăng là chẳng dám điều tra về một loại máy móc có khả năng đọc lại ký ức lẫn suy nghĩ bởi sợ lộ ra những chuyện như hối lộ hay mua chức bán quyền khi dùng chính chiếc máy để kiểm tra độ chính trực của các quan chức trong bộ máy quản lý nhà nước.
Các Cấp Đều Không Sử Lý Vậy Thử Hỏi Số Phận Của Các Nạn Nhân Sẽ Ra Sao ? Tương Lai Của Đất Nước Sẽ Thế Nào ?
Nếu có thể xin mọi người hãy dành thêm chút thời gian ghé trang cá nhân của tôi đọc qua câu chuyện tôi viết lại về cuộc sống của tôi từ khi xuất hiện thứ vũ khí này để hiểu rõ hơn về chức năng và cách hoạt động của nó . Để nếu lỡ gia đình mọi người không may có người gặp các triệu chứng tương tự nhưng tinh thần vẫn tỉnh táo . Chữa trị không thuyên giảm thì xin hãy tỉnh táo đến cơ quan công an gần nhất trình báo và lấy các bài viết của tôi làm dẫn chứng !
Chúng ta được sinh ra và lớn lên ở một đất nước từng trải qua biết bao thương đau của chiến tranh mang lại. Nên chúng ta đều cảm nhận được bằng con tim sự đąu đớn từ vô số cách trą tấn man rợn qua lời kể lại của những người hùng cựu chiến binh. Nhưng mấy ai biết được dù chiến tranh đã qua đi vẫn có vô số các nạn nhân của vũ ķhí sóng điện từ não : Mind Control " đang từng ngày phải chịu đựng những cảm giác đau thấu tâm can từ thứ máy móc chẳng biết mệt mỏi dưới sự điều khiển của những con người không có trái tim. Nó đâu phải là những cảm giác đau đớn khó chịu thông thường có thể chữa lành theo thời gian mà là những cảm giác gây ra bằng sóng tác động lên tế bào thần kinh một cách vô hình chẳng ai có thể thấy được .
Đi cùng với cảm giác là vô số những lời nói xúc phạm làm phiền xuyên ngày đêm kéo dài từ vài tháng đến cả chục năm chưa dừng lại khiến nạn nhân người thì điên dại người thì bỏ mạng do tự sát. Chỉ ít người chịu đựng nổi cũng phải sống trong cảnh sống khổ çhết. Nhưng đâu còn cách nào khác bởi sau lưng còn có gia đình.
Trên tay họ lúc này là vô số những lá đơn cầu cứu cơ quan chức năng. Nhưng ngoài sự thờ ơ dù đã có rất nhiều trang báo lớn đưa tin về loại vũ ķhí này thì chúng tôi đâu nhận lại được gì. Những âm thanh đi vô hình truyền lên não chúng tôi như cách mà các thiết tai nghe không dây giá chỉ vài trăm ngàn cũng có thể làm được khiến chúng tôi chẳng thể tập trung làm việc hay thậm chí mất ngủ hằng đêm.
Cái nghịch cảnh một bên là sự tra țấn của máy móc một bên là sự thờ ơ của chính quyền nên nhiều nạn nhân chỉ biết im lặng chịu đựng bởi đâu có một ai giúp đỡ. Một sự im lặng có lẽ không phải vì bản thân sợ hãi không thể lên tiếng mà là xã hội không tin gia đình không hiểu hoặc đơn giản đó là cách những kiếp người xấu số đang thầm lặng bảo vệ gia đình khỏi những rắc rối hay sự xa lánh của xã hội.
Nhưng im lặng đâu phải là cách có thể dùng mãi mãi bởi rất nhiều nạn nhân từng bị nhóm đối tượng này đe dọa sẽ phá cả gia đình nên có lẽ đó chỉ là cách có thể duy trì đến thời điểm mà nạn nhân hoàn toàn gục ngã do chẳng đủ sức chịu đựng.
Vậy thử hỏi cơ quan chức năng đang ở đâu. Nơi mà chúng tôi đặt biết bao nhiêu niềm tin và sự hi vọng tại sao chỉ biết im lặng trong khi đó là trách nhiệm lẽ ra bản thân phải thực hiện tốt. Phải chăng là chẳng dám điều tra về một loại máy móc có khả năng đọc lại ký ức lẫn suy nghĩ bởi sợ lộ ra những chuyện như hối lộ hay mua chức bán quyền khi dùng chính chiếc máy để kiểm tra độ chính trực của các quan chức trong bộ máy quản lý nhà nước.
Các Cấp Đều Không Sử Lý Vậy Thử Hỏi Số Phận Của Các Nạn Nhân Sẽ Ra Sao ? Tương Lai Của Đất Nước Sẽ Thế Nào ?
Nếu có thể xin mọi người hãy dành thêm chút thời gian ghé trang cá nhân của tôi đọc qua câu chuyện tôi viết lại về cuộc sống của tôi từ khi xuất hiện thứ vũ khí này để hiểu rõ hơn về chức năng và cách hoạt động của nó . Để nếu lỡ gia đình mọi người không may có người gặp các triệu chứng tương tự nhưng tinh thần vẫn tỉnh táo . Chữa trị không thuyên giảm thì xin hãy tỉnh táo đến cơ quan công an gần nhất trình báo và lấy các bài viết của tôi làm dẫn chứng !