Trong ngày lễ rộn ràng, khi dòng người đổ ập khỏi Thành phố Hồ Chí Minh để tận hưởng những ngày nghỉ, anh Năm, một tài xế ô tô có thâm niên, đã mắc kẹt trong cảnh tắc đường kinh hoàng.
Anh khởi hành từ sáng sớm với chiếc xe đầy ắp nhiên liệu, hy vọng đến bãi biển kịp lúc để tận hưởng cảnh hoàng hôn. Tuy nhiên, khi anh vừa lăn bánh ra khỏi nhà, anh đã sớm nhận ra rằng chuyến đi này sẽ không suôn sẻ.
Xe cộ ken đặc trên mọi tuyến đường, inch từng inch không ngừng nghỉ. Những tiếng còi inh ỏi chói tai liên hồi, tạo nên một bản giao hưởng hỗn độn. Cảm giác muốn từ bỏ len lỏi trong lòng anh, nhưng quyết tâm đến bãi biển đã thúc đẩy anh tiến lên.
Nhiều giờ trôi qua,指针 nhiên liệu bắt đầu từ từ hạ xuống. Ban đầu, anh Năm không quá lo lắng, nhưng khi đêm dần buông, tình hình càng trở nên nghiêm trọng. Anh bắt đầu căng thẳng, theo dõi từng chút sụt giảm của nhiên liệu.
Anh cố gắng tắt máy xe khi có thể, nhưng những lần dừng lại ngắn ngủi hầu như không làm chậm được kim chỉ. Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, đèn báo nhiên liệu yếu chớp sáng và động cơ yếu đi.
Anh Năm tuyệt vọng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những chiếc xe khác vẫn đang vật lộn trong cảnh tắc đường. Anh phải làm gì đây? Cuối cùng, anh quyết định mạo hiểm và lái xe chậm rãi về nhà, hy vọng có thể đến đích trước khi hết xăng.
Khi anh chỉ còn cách nhà vài km, động cơ finalmente tắt hẳn. Anh Năm đỗ xe vào lề đường và gọi cứu hộ. Sau một khoảng thời gian lo lắng, xe cứu hộ đến và đổ đầy nhiên liệu cho chiếc xe cạn kiệt của anh.
Mặc dù trễ hơn rất nhiều so với dự định, anh Năm cũng về đến nhà an toàn. Trải nghiệm kẹt xe kinh hoàng đó sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí anh như một lời nhắc nhở về sự không thể đoán trước của những chuyến đi chơi lễ.
Anh khởi hành từ sáng sớm với chiếc xe đầy ắp nhiên liệu, hy vọng đến bãi biển kịp lúc để tận hưởng cảnh hoàng hôn. Tuy nhiên, khi anh vừa lăn bánh ra khỏi nhà, anh đã sớm nhận ra rằng chuyến đi này sẽ không suôn sẻ.
Xe cộ ken đặc trên mọi tuyến đường, inch từng inch không ngừng nghỉ. Những tiếng còi inh ỏi chói tai liên hồi, tạo nên một bản giao hưởng hỗn độn. Cảm giác muốn từ bỏ len lỏi trong lòng anh, nhưng quyết tâm đến bãi biển đã thúc đẩy anh tiến lên.
Nhiều giờ trôi qua,指针 nhiên liệu bắt đầu từ từ hạ xuống. Ban đầu, anh Năm không quá lo lắng, nhưng khi đêm dần buông, tình hình càng trở nên nghiêm trọng. Anh bắt đầu căng thẳng, theo dõi từng chút sụt giảm của nhiên liệu.
Anh cố gắng tắt máy xe khi có thể, nhưng những lần dừng lại ngắn ngủi hầu như không làm chậm được kim chỉ. Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, đèn báo nhiên liệu yếu chớp sáng và động cơ yếu đi.
Anh Năm tuyệt vọng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những chiếc xe khác vẫn đang vật lộn trong cảnh tắc đường. Anh phải làm gì đây? Cuối cùng, anh quyết định mạo hiểm và lái xe chậm rãi về nhà, hy vọng có thể đến đích trước khi hết xăng.
Khi anh chỉ còn cách nhà vài km, động cơ finalmente tắt hẳn. Anh Năm đỗ xe vào lề đường và gọi cứu hộ. Sau một khoảng thời gian lo lắng, xe cứu hộ đến và đổ đầy nhiên liệu cho chiếc xe cạn kiệt của anh.
Mặc dù trễ hơn rất nhiều so với dự định, anh Năm cũng về đến nhà an toàn. Trải nghiệm kẹt xe kinh hoàng đó sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí anh như một lời nhắc nhở về sự không thể đoán trước của những chuyến đi chơi lễ.