Tôi đứng giữa ngã ba đường, bế tắc giữa lựa chọn hai thái cực. Một bên là những cô gái nhà nghèo, nơi tôi e ngại gánh nặng gia đình họ đổ lên đôi vai mình. Bên kia là những cô gái nhà giàu, nơi lời nói của tôi chẳng khác gì tiếng vọng trong hư không, luôn bị phủ định và đáp trả bằng sự cãi chửi.
Với những cô gái nhà nghèo, tôi thấy một tương lai hôn nhân đầy chông gai. Họ cần một người đàn ông không chỉ là chồng, mà còn là trụ cột của gia đình, có thể gánh vác những khó khăn tài chính. Tôi sợ rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng kỳ vọng đó. Tôi lo lắng về việc chúng tôi sẽ phải vật lộn hàng ngày để kiếm đủ sống, nuôi dạy con cái và chăm sóc cha mẹ già yếu.
Còn với những cô gái nhà giàu, tôi cảm thấy như mình đang đi trên lớp băng mỏng. Họ được chiều chuộng từ bé, quen với việc được đối xử như những công chúa. Họ thẳng thắn, tự tin và không ngần ngại nói ra suy nghĩ của mình. Trong khi tôi phấn đấu để bày tỏ ý kiến, họ lại liên tục ngắt lời và cãi lại tôi. Tôi cảm thấy như mình đang nói chuyện với một bức tường, lời nói của tôi chẳng có trọng lượng gì.
Tôi mơ ước về một người phụ nữ tôi có thể trò chuyện cùng, một người hiểu và ủng hộ tôi. Nhưng giữa hai thái cực này, tôi không thể tìm thấy người đó. Tôi bị ám ảnh bởi nỗi sợ gánh nặng và bị dập tắt bởi sự cãi chửi. Tôi cảm thấy bế tắc, không biết phải lựa chọn con đường nào.
Với những cô gái nhà nghèo, tôi thấy một tương lai hôn nhân đầy chông gai. Họ cần một người đàn ông không chỉ là chồng, mà còn là trụ cột của gia đình, có thể gánh vác những khó khăn tài chính. Tôi sợ rằng tôi không đủ khả năng để đáp ứng kỳ vọng đó. Tôi lo lắng về việc chúng tôi sẽ phải vật lộn hàng ngày để kiếm đủ sống, nuôi dạy con cái và chăm sóc cha mẹ già yếu.
Còn với những cô gái nhà giàu, tôi cảm thấy như mình đang đi trên lớp băng mỏng. Họ được chiều chuộng từ bé, quen với việc được đối xử như những công chúa. Họ thẳng thắn, tự tin và không ngần ngại nói ra suy nghĩ của mình. Trong khi tôi phấn đấu để bày tỏ ý kiến, họ lại liên tục ngắt lời và cãi lại tôi. Tôi cảm thấy như mình đang nói chuyện với một bức tường, lời nói của tôi chẳng có trọng lượng gì.
Tôi mơ ước về một người phụ nữ tôi có thể trò chuyện cùng, một người hiểu và ủng hộ tôi. Nhưng giữa hai thái cực này, tôi không thể tìm thấy người đó. Tôi bị ám ảnh bởi nỗi sợ gánh nặng và bị dập tắt bởi sự cãi chửi. Tôi cảm thấy bế tắc, không biết phải lựa chọn con đường nào.