Bàng Thống
Nhân Viên
Tháp Eiffel: Biểu tượng từng bị ruồng bỏ của nước Pháp
Khi Tháp Eiffel hoàn thành vào năm 1889, nó đã trở thành tâm điểm của sự chỉ trích và tranh cãi. Được thiết kế bởi Gustave Eiffel như một lối vào tạm thời cho Triển lãm Thế giới, cấu trúc đồ sộ bằng thép này bị nhiều người Paris coi là một con quái vật bằng kim loại khổng lồ, phá hủy đường chân trời thanh lịch của thành phố.
Những nghệ sĩ và trí thức tên tuổi như Émile Zola, Guy de Maupassant và Charles Garnier đã ký tên vào một bản kiến nghị phản đối ngọn tháp, gọi nó là "thảm họa to lớn cho nghệ thuật Pháp". Họ tuyên bố rằng cấu trúc "bất đối xứng và không có hình dạng" này sẽ làm ô nhiễm vẻ đẹp của Paris và trở thành một vết nhơ vĩnh viễn trên thành phố.
Chính phủ Pháp, lo sợ sự phản đối của công chúng, đã lên kế hoạch phá dỡ ngọn tháp sau 20 năm hoạt động. Tuy nhiên, số phận của Tháp Eiffel đã thay đổi khi công nghệ phát thanh ra đời. Vị trí chiến lược của ngọn tháp đã khiến nó trở thành một địa điểm lý tưởng để đặt ăng-ten, và vào năm 1910, ngọn tháp đã được cứu khỏi sự phá hủy.
Trong suốt Thế chiến thứ nhất, Tháp Eiffel đã đóng vai trò quan trọng là trạm giao tiếp, truyền đi thông tin liên lạc vô tuyến quan trọng cho quân đội Pháp. Sau chiến tranh, ngọn tháp được thắp sáng bằng đèn điện, tạo nên một cảnh tượng ngoạn mục vào ban đêm và trở thành một biểu tượng lãng mạn của Paris.
Dần dần, thái độ của công chúng đối với Tháp Eiffel bắt đầu thay đổi. Nó không còn bị coi là một con quái vật nữa, mà trở thành một biểu tượng của sự tiến bộ công nghệ và sức mạnh của nước Pháp. Ngọn tháp đã xuất hiện trên vô số bưu thiếp, áp phích và tranh vẽ, và trở thành một điểm đến du lịch mang tính biểu tượng cho du khách trên toàn thế giới.
Ngày nay, Tháp Eiffel là một trong những công trình kiến trúc được công nhận và yêu thích nhất trên thế giới. Nó thu hút hàng triệu du khách mỗi năm và là một trong những địa danh được chụp ảnh nhiều nhất ở Paris. Từ một biểu tượng bị ruồng bỏ trở thành một biểu tượng được yêu mến, hành trình của Tháp Eiffel là một lời nhắc nhở đầy cảm hứng về cách thời gian có thể thay đổi nhận thức của chúng ta và biến đổi những thứ trước đây bị khinh thường thành biểu tượng của niềm tự hào quốc gia.
Khi Tháp Eiffel hoàn thành vào năm 1889, nó đã trở thành tâm điểm của sự chỉ trích và tranh cãi. Được thiết kế bởi Gustave Eiffel như một lối vào tạm thời cho Triển lãm Thế giới, cấu trúc đồ sộ bằng thép này bị nhiều người Paris coi là một con quái vật bằng kim loại khổng lồ, phá hủy đường chân trời thanh lịch của thành phố.
Những nghệ sĩ và trí thức tên tuổi như Émile Zola, Guy de Maupassant và Charles Garnier đã ký tên vào một bản kiến nghị phản đối ngọn tháp, gọi nó là "thảm họa to lớn cho nghệ thuật Pháp". Họ tuyên bố rằng cấu trúc "bất đối xứng và không có hình dạng" này sẽ làm ô nhiễm vẻ đẹp của Paris và trở thành một vết nhơ vĩnh viễn trên thành phố.
Chính phủ Pháp, lo sợ sự phản đối của công chúng, đã lên kế hoạch phá dỡ ngọn tháp sau 20 năm hoạt động. Tuy nhiên, số phận của Tháp Eiffel đã thay đổi khi công nghệ phát thanh ra đời. Vị trí chiến lược của ngọn tháp đã khiến nó trở thành một địa điểm lý tưởng để đặt ăng-ten, và vào năm 1910, ngọn tháp đã được cứu khỏi sự phá hủy.
Trong suốt Thế chiến thứ nhất, Tháp Eiffel đã đóng vai trò quan trọng là trạm giao tiếp, truyền đi thông tin liên lạc vô tuyến quan trọng cho quân đội Pháp. Sau chiến tranh, ngọn tháp được thắp sáng bằng đèn điện, tạo nên một cảnh tượng ngoạn mục vào ban đêm và trở thành một biểu tượng lãng mạn của Paris.
Dần dần, thái độ của công chúng đối với Tháp Eiffel bắt đầu thay đổi. Nó không còn bị coi là một con quái vật nữa, mà trở thành một biểu tượng của sự tiến bộ công nghệ và sức mạnh của nước Pháp. Ngọn tháp đã xuất hiện trên vô số bưu thiếp, áp phích và tranh vẽ, và trở thành một điểm đến du lịch mang tính biểu tượng cho du khách trên toàn thế giới.
Ngày nay, Tháp Eiffel là một trong những công trình kiến trúc được công nhận và yêu thích nhất trên thế giới. Nó thu hút hàng triệu du khách mỗi năm và là một trong những địa danh được chụp ảnh nhiều nhất ở Paris. Từ một biểu tượng bị ruồng bỏ trở thành một biểu tượng được yêu mến, hành trình của Tháp Eiffel là một lời nhắc nhở đầy cảm hứng về cách thời gian có thể thay đổi nhận thức của chúng ta và biến đổi những thứ trước đây bị khinh thường thành biểu tượng của niềm tự hào quốc gia.