Chào mừng!!

Bằng cách đăng ký với chúng tôi, bạn sẽ có thể thảo luận, chia sẻ và nhắn tin riêng tư với các thành viên khác trong cộng đồng của chúng tôi.

ĐĂNG KÝ NGAY!

Tml bạn tau quỳ xuống van xin sếp đừng đuổi nó

duongbathai

Nhân Viên
Tham gia
6/8/23
Bài viết
52
VNĐ
520
Trong căn phòng làm việc sang trọng, tiếng gõ cửa vang lên. Tom, gương mặt tái nhợt, bước vào với đôi chân run rẩy. Sếp của anh, một người đàn ông quyền lực với ánh mắt sắc bén, đang ngồi sau chiếc bàn lớn.

"Xin... xin chào sếp," Tom lắp bắp, giọng nói run rẩy. "Tôi... tôi nghe nói sếp định... định đuổi tôi."

Sếp nhìn Tom một cách vô cảm. "Đúng vậy. Tôi không hài lòng với hiệu suất làm việc của anh."

Tom sụp đổ xuống sàn, quỳ gối trước mặt sếp. Nước mắt lăn dài trên má anh. "Xin đừng đuổi tôi, sếp. Tôi rất cần công việc này. Tôi... tôi có gia đình cần nuôi, tôi không biết phải làm gì nếu mất đi công việc này."

Tom tiếp tục van xin, giọng nói ngày càng nghẹn ngào. "Tôi xin lỗi vì hiệu suất kém. Tôi hứa sẽ cải thiện, tôi hứa sẽ làm việc chăm chỉ hơn. Xin hãy cho tôi một cơ hội nữa."

Sếp vẫn ngồi im, ánh mắt không cảm xúc. "Tôi đã cho anh rất nhiều cơ hội, nhưng anh vẫn không đáp ứng được kỳ vọng. Rất tiếc, Tom, nhưng tôi không thể giữ anh lại."

Tom hét lên tuyệt vọng. "Xin đừng! Xin đừng đuổi tôi!" Anh túm lấy bàn tay của sếp, cầu xin. "Làm ơn, làm ơn hãy suy nghĩ lại."

Sếp nhìn Tom một lúc, một tia thương hại thoáng qua trong mắt ông. "Trở về bàn làm việc của anh và dọn dẹp đồ đạc. Anh có thể ra khỏi văn phòng của tôi bây giờ."

Tom từ từ đứng dậy, chân vẫn run rẩy. Anh quay người đi, nước mắt chảy thành dòng trên má. Khi anh đi đến cửa, anh quay lại nhìn sếp lần cuối.

"Cảm ơn sếp," Tom thì thầm.

Sếp không đáp lại. Ông chỉ nhìn Tom rời khỏi căn phòng, lòng nặng trĩu vì biết rằng mình đã đưa ra một quyết định khó khăn nhưng cần thiết.
 
Top