Giữa tiếng ầm ầm của đường cao tốc tấp nập, một tòa chung cư cũ kỹ đơn độc vẫn đứng sừng sững như một hòn đảo cô lập. Tòa nhà 10 tầng từng là nơi sinh sống của hàng trăm gia đình, giờ đây chỉ còn lại ba người dân ngoan cố từ chối rời đi.
Ông Nguyễn, một người góa vợ tuổi ngoài 70, đã gắn bó với căn hộ nhỏ của mình hơn 40 năm. Ông cho rằng nhà là nơi chứa đựng bao kỷ niệm quý giá, nơi ông đã nuôi nấng các con nên người. Ông không đành lòng để lại ngôi nhà của mình cho bất kỳ ai.
Bà Trần, một phụ nữ độc thân ở độ tuổi 60, cũng có lý do của riêng mình. Bà không đủ khả năng chi trả cho một căn hộ mới và cũng không muốn sống xa những người bạn già của mình.
Cuối cùng, anh Lê, một người đàn ông trẻ tuổi làm việc trong một nhà máy gần đó, vẫn đang trả nợ tiền thế chấp. Anh tin rằng di chuyển sẽ là một gánh nặng tài chính mà anh không thể gánh thêm.
Mặc dù chính quyền đã đưa ra nhiều lời đề nghị bồi thường hấp dẫn, ba người dân vẫn không chịu nhúc nhích. Họ lập luận rằng tòa nhà vẫn còn có thể ở được, và việc di tản họ sẽ gây ra quá nhiều xáo trộn cho cuộc sống của họ.
Kết quả là, đường cao tốc mới đã phải vòng quanh tòa chung cư, tạo thành một cảnh tượng kỳ lạ. Mỗi ngày, hàng nghìn chiếc xe lao vút qua, chỉ cách tòa nhà một vài mét. Người dân bên trong phải chịu đựng tiếng ồn khủng khiếp, bụi bặm và ô nhiễm.
Nhưng ba người dân vẫn kiên quyết trụ vững. Họ trở thành biểu tượng cho sự kiên trì, sự hoài niệm và sức mạnh của cộng đồng, ngay cả khi những gì còn lại chỉ là một tàn tích của quá khứ.
Ông Nguyễn, một người góa vợ tuổi ngoài 70, đã gắn bó với căn hộ nhỏ của mình hơn 40 năm. Ông cho rằng nhà là nơi chứa đựng bao kỷ niệm quý giá, nơi ông đã nuôi nấng các con nên người. Ông không đành lòng để lại ngôi nhà của mình cho bất kỳ ai.
Bà Trần, một phụ nữ độc thân ở độ tuổi 60, cũng có lý do của riêng mình. Bà không đủ khả năng chi trả cho một căn hộ mới và cũng không muốn sống xa những người bạn già của mình.
Cuối cùng, anh Lê, một người đàn ông trẻ tuổi làm việc trong một nhà máy gần đó, vẫn đang trả nợ tiền thế chấp. Anh tin rằng di chuyển sẽ là một gánh nặng tài chính mà anh không thể gánh thêm.
Mặc dù chính quyền đã đưa ra nhiều lời đề nghị bồi thường hấp dẫn, ba người dân vẫn không chịu nhúc nhích. Họ lập luận rằng tòa nhà vẫn còn có thể ở được, và việc di tản họ sẽ gây ra quá nhiều xáo trộn cho cuộc sống của họ.
Kết quả là, đường cao tốc mới đã phải vòng quanh tòa chung cư, tạo thành một cảnh tượng kỳ lạ. Mỗi ngày, hàng nghìn chiếc xe lao vút qua, chỉ cách tòa nhà một vài mét. Người dân bên trong phải chịu đựng tiếng ồn khủng khiếp, bụi bặm và ô nhiễm.
Nhưng ba người dân vẫn kiên quyết trụ vững. Họ trở thành biểu tượng cho sự kiên trì, sự hoài niệm và sức mạnh của cộng đồng, ngay cả khi những gì còn lại chỉ là một tàn tích của quá khứ.