nhatanhzz23
Nhân Viên
Trong một mối quan hệ tưởng chừng như bình dị, tôi đột nhiên phải đối mặt với một lời đề nghị kỳ quái từ bạn gái của mình. Sau nhiều lần thất bại trong việc vòi tiền tôi, cô ấy bất ngờ đưa ra một giao dịch hấp dẫn nhưng khó tin.
"Nghe này," cô ấy mở lời, giọng điệu nghiêm túc bất thường, "Nếu anh không thể cho em tiền, thì em có một đề xuất khác."
Tôi cau mày, bối rối trước lời đề nghị của cô ấy. "Gì cơ?"
"Em sẽ làm mẹ hộ lý," cô ấy nói, đôi mắt lấp lánh. "Em sẽ sinh một đứa con và anh sẽ là cha của đứa bé. Sau đó, anh có thể đưa tiền chu cấp cho cả đứa bé và em."
Tôi há hốc mồm kinh ngạc. "Ý em là sao? Em... em đang muốn bán đứa con của chúng ta sao?"
"Không hẳn thế," cô ấy vội vàng giải thích. "Em chỉ muốn đảm bảo rằng em và đứa bé được hỗ trợ tài chính. Anh không cần phải lo lắng về việc nuôi đứa trẻ. Em sẽ chăm sóc mọi thứ."
Tôi kinh hoàng. Tôi không thể tin rằng bạn gái tôi, người phụ nữ mà tôi từng yêu, lại coi con cái như một món hàng để bán. Tôi từ chối thẳng thừng.
"Không đời nào," tôi dứt khoát nói. "Em không có quyền đưa ra đề nghị như vậy. Con cái là chuyện nghiêm trọng, không phải là thứ để mặc cả."
Bạn gái tôi thất vọng rõ rệt. Cô ấy rời khỏi căn hộ, nói rằng cô ấy cần thời gian để suy nghĩ lại về mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi vẫn còn bàng hoàng trước lời đề nghị kỳ lạ của cô ấy. Nó đã phá vỡ mọi niềm tin mà tôi có vào cô ấy. Tôi biết rằng tình yêu của chúng tôi không thể tồn tại nếu nó được xây dựng trên một nền tảng như vậy.
"Nghe này," cô ấy mở lời, giọng điệu nghiêm túc bất thường, "Nếu anh không thể cho em tiền, thì em có một đề xuất khác."
Tôi cau mày, bối rối trước lời đề nghị của cô ấy. "Gì cơ?"
"Em sẽ làm mẹ hộ lý," cô ấy nói, đôi mắt lấp lánh. "Em sẽ sinh một đứa con và anh sẽ là cha của đứa bé. Sau đó, anh có thể đưa tiền chu cấp cho cả đứa bé và em."
Tôi há hốc mồm kinh ngạc. "Ý em là sao? Em... em đang muốn bán đứa con của chúng ta sao?"
"Không hẳn thế," cô ấy vội vàng giải thích. "Em chỉ muốn đảm bảo rằng em và đứa bé được hỗ trợ tài chính. Anh không cần phải lo lắng về việc nuôi đứa trẻ. Em sẽ chăm sóc mọi thứ."
Tôi kinh hoàng. Tôi không thể tin rằng bạn gái tôi, người phụ nữ mà tôi từng yêu, lại coi con cái như một món hàng để bán. Tôi từ chối thẳng thừng.
"Không đời nào," tôi dứt khoát nói. "Em không có quyền đưa ra đề nghị như vậy. Con cái là chuyện nghiêm trọng, không phải là thứ để mặc cả."
Bạn gái tôi thất vọng rõ rệt. Cô ấy rời khỏi căn hộ, nói rằng cô ấy cần thời gian để suy nghĩ lại về mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi vẫn còn bàng hoàng trước lời đề nghị kỳ lạ của cô ấy. Nó đã phá vỡ mọi niềm tin mà tôi có vào cô ấy. Tôi biết rằng tình yêu của chúng tôi không thể tồn tại nếu nó được xây dựng trên một nền tảng như vậy.