Trong tĩnh lặng của ngôi làng ven sông, ông bà Thọ và bà Xuân, hai người đã bước sang tuổi U90, vẫn cần mẫn hàng ngày nấu những bữa cơm chay miễn phí để trao tặng những người dưng.
Tết đã gần kề, ngôi nhà nhỏ của ông bà tràn ngập hương hoa tươi, nhưng trong căn bếp nhỏ, ông bà Thọ vẫn miệt mài bên bếp lửa. Tay ông run rẩy khuấy nồi canh bí đỏ ngọt ngào, trong khi bà Xuân tỉ mỉ xếp những miếng đậu hũ chiên vàng lên đĩa.
Ông Thọ kể lại câu chuyện đã thôi thúc ông bà bắt đầu công việc nấu ăn từ thiện này: "Cách đây nhiều năm, khi chúng tôi còn trẻ, chúng tôi đi lạc trong rừng sâu. Cũng may được một người lạ tốt bụng cứu giúp, chỉ đường về nhà. Chúng tôi cảm thấy biết ơn vô cùng và muốn có một cách nào đó để trả ơn."
Lúc bấy giờ, ông bà Thọ vẫn còn làm nông, thu nhập chẳng dư giả gì. Sau nhiều đêm trằn trọc, họ nghĩ ra cách nấu cơm chay miễn phí. Bởi vì, theo họ, "cơm là vật nuôi sống cơ thể, mà chay là đức nuôi sống tâm hồn."
Mỗi tuần, ông bà Thọ đều đích thân đi chợ, lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon. Cả ngôi làng đều biết đến món cơm chay của ông bà, từ những người già neo đơn đến những học sinh nghèo khó.
Có hôm, có một người đàn ông xa lạ đến nhận cơm chay của ông bà. Khi anh ta kể lại câu chuyện vợ anh bị bệnh nặng, gia đình anh không có tiền chữa trị, ông bà Thọ đã lấy hết tiền tiết kiệm của mình để giúp đỡ.
Hơn mười năm qua, vợ chồng ông Thọ đã nấu hàng nghìn bữa cơm chay miễn phí. Họ lấy niềm vui của người nhận là động lực để tiếp tục công việc ý nghĩa này.
Khi được hỏi tại sao ông bà lại dành cả đời mình để nấu cơm chay, bà Xuân mỉm cười, đôi mắt ánh lên sự bình lặng: "Chỉ cần biết rằng chúng tôi đã giúp đỡ được người khác, thế là đủ rồi."
Trong ngôi nhà nhỏ bên dòng sông, tình yêu thương và lòng biết ơn của ông bà Thọ đã lan tỏa khắp làng quê, tạo nên một câu chuyện đẹp về giá trị đích thực của cuộc sống, nơi tình người luôn vượt lên trên vật chất.
Tết đã gần kề, ngôi nhà nhỏ của ông bà tràn ngập hương hoa tươi, nhưng trong căn bếp nhỏ, ông bà Thọ vẫn miệt mài bên bếp lửa. Tay ông run rẩy khuấy nồi canh bí đỏ ngọt ngào, trong khi bà Xuân tỉ mỉ xếp những miếng đậu hũ chiên vàng lên đĩa.
Ông Thọ kể lại câu chuyện đã thôi thúc ông bà bắt đầu công việc nấu ăn từ thiện này: "Cách đây nhiều năm, khi chúng tôi còn trẻ, chúng tôi đi lạc trong rừng sâu. Cũng may được một người lạ tốt bụng cứu giúp, chỉ đường về nhà. Chúng tôi cảm thấy biết ơn vô cùng và muốn có một cách nào đó để trả ơn."
Lúc bấy giờ, ông bà Thọ vẫn còn làm nông, thu nhập chẳng dư giả gì. Sau nhiều đêm trằn trọc, họ nghĩ ra cách nấu cơm chay miễn phí. Bởi vì, theo họ, "cơm là vật nuôi sống cơ thể, mà chay là đức nuôi sống tâm hồn."
Mỗi tuần, ông bà Thọ đều đích thân đi chợ, lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon. Cả ngôi làng đều biết đến món cơm chay của ông bà, từ những người già neo đơn đến những học sinh nghèo khó.
Có hôm, có một người đàn ông xa lạ đến nhận cơm chay của ông bà. Khi anh ta kể lại câu chuyện vợ anh bị bệnh nặng, gia đình anh không có tiền chữa trị, ông bà Thọ đã lấy hết tiền tiết kiệm của mình để giúp đỡ.
Hơn mười năm qua, vợ chồng ông Thọ đã nấu hàng nghìn bữa cơm chay miễn phí. Họ lấy niềm vui của người nhận là động lực để tiếp tục công việc ý nghĩa này.
Khi được hỏi tại sao ông bà lại dành cả đời mình để nấu cơm chay, bà Xuân mỉm cười, đôi mắt ánh lên sự bình lặng: "Chỉ cần biết rằng chúng tôi đã giúp đỡ được người khác, thế là đủ rồi."
Trong ngôi nhà nhỏ bên dòng sông, tình yêu thương và lòng biết ơn của ông bà Thọ đã lan tỏa khắp làng quê, tạo nên một câu chuyện đẹp về giá trị đích thực của cuộc sống, nơi tình người luôn vượt lên trên vật chất.