Tại Huyền Đô Động, chốn ẩn cư bình yên của Vũ Phong Chơn Nhân, bầu không khí bỗng chốc căng thẳng như dây đàn. Đôi mắt sắc bén của Chơn Nhân hướng về phía cánh cửa động đang khẽ mở, nơi có một nhóm người mặc đồ đen bước vào.
"Vũ Phong Chơn Nhân," một giọng nói lạnh lùng vang lên, "mời Ngài đi cùng chúng tôi."
Bất ngờ xâm nhập và thái độ vô lễ khiến Vũ Phong Chơn Nhân kinh ngạc. "Các ngươi là ai? Dám càn rỡ tới đây?"
"Chúng tôi là thuộc hạ của Thiên Sư Phủ. Ngài bị triệu tập vì có liên quan đến một vụ án bí ẩn," gã mặc đồ đen trả lời ngắn gọn.
Vũ Phong Chơn Nhân trợn mắt. "Vụ án gì cơ chứ? Ta chẳng liên quan gì đến những chuyện thế tục!"
"Đừng giả vờ nữa," gã mặc đồ đen cười khẩy. "Chúng tôi có bằng chứng rõ ràng. Đêm qua, khi một nhóm thương nhân bị cướp, Ngài đã sử dụng phép thuật để che giấu tung tích của bọn chúng."
"Vô lý!" Vũ Phong Chơn Nhân tức giận, "Ta chưa từng dùng ma thuật để làm hại người vô tội!"
"Lời nói của Ngài sẽ được điều tra," gã mặc đồ đen không mảy may dao động. "Nhưng hiện tại, Ngài phải đi cùng chúng tôi."
Vũ Phong Chơn Nhân bất lực nhìn những người mặc đồ đen áp giải mình ra khỏi Huyền Đô Động. Chưa kịp "hô mưa, gọi gió" để thoát thân, ông đã bị bắt đi, để lại cho nơi ẩn cư một bầu không khí ảm đạm.
"Vũ Phong Chơn Nhân," một giọng nói lạnh lùng vang lên, "mời Ngài đi cùng chúng tôi."
Bất ngờ xâm nhập và thái độ vô lễ khiến Vũ Phong Chơn Nhân kinh ngạc. "Các ngươi là ai? Dám càn rỡ tới đây?"
"Chúng tôi là thuộc hạ của Thiên Sư Phủ. Ngài bị triệu tập vì có liên quan đến một vụ án bí ẩn," gã mặc đồ đen trả lời ngắn gọn.
Vũ Phong Chơn Nhân trợn mắt. "Vụ án gì cơ chứ? Ta chẳng liên quan gì đến những chuyện thế tục!"
"Đừng giả vờ nữa," gã mặc đồ đen cười khẩy. "Chúng tôi có bằng chứng rõ ràng. Đêm qua, khi một nhóm thương nhân bị cướp, Ngài đã sử dụng phép thuật để che giấu tung tích của bọn chúng."
"Vô lý!" Vũ Phong Chơn Nhân tức giận, "Ta chưa từng dùng ma thuật để làm hại người vô tội!"
"Lời nói của Ngài sẽ được điều tra," gã mặc đồ đen không mảy may dao động. "Nhưng hiện tại, Ngài phải đi cùng chúng tôi."
Vũ Phong Chơn Nhân bất lực nhìn những người mặc đồ đen áp giải mình ra khỏi Huyền Đô Động. Chưa kịp "hô mưa, gọi gió" để thoát thân, ông đã bị bắt đi, để lại cho nơi ẩn cư một bầu không khí ảm đạm.