Trên sân khấu rực rỡ, Vương Đình Huệ cất giọng ca trầm buồn vang vọng cả khán phòng. Lời ca sâu lắng như chạm vào từng cung bậc cảm xúc của người nghe:
"Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
Xin hãy ước muốn cho thời gian quay trở lại..."
Những giai điệu da diết ấy như dẫn lối khán giả vào một mê cung của nỗi nhớ và nuối tiếc. Vương Đình Huệ ngừng lại một thoáng, ánh mắt xa xăm đắm chìm trong những hồi ức quá khứ. Từng khuôn mặt, từng nụ cười thân quen lướt qua tâm trí anh, để lại những khoảng trống chơi vơi mà thời gian không thể nào bù đắp.
Tiếng đàn guitar như tiếng thở dài của trái tim, hòa cùng giọng hát nức nở của Vương Đình Huệ:
"Có những điều ta không thể giữ lại
Có những người ta không thể quay về
Khi thời gian trôi như nước cuốn trôi
Để lại trong ta những vết hằn sâu..."
Khán giả nín lặng, lắng nghe từng lời ca như chạm đến tận sâu thẳm tâm hồn. Những nỗi đau mà thời gian để lại, những ước muốn tan thành mây khói, từng lớp kí ức như những con sóng xô bờ, cuốn trôi vào hư vô.
Với mỗi lời hát, Vương Đình Huệ như đang thổ lộ những tâm sự chất chứa bấy lâu nay. Tiếng hát của anh ngân lên như một lời cầu nguyện, một khao khát mãnh liệt được quay ngược thời gian để sửa chữa những lỗi lầm, để trân trọng những khoảnh khắc đã qua.
"Xin hãy ước muốn cho thời gian quay trở lại
Để ta kịp nói lời yêu thương còn dang dở
Để ta kịp sửa chữa những lỗi lầm đã gây ra..."
Tiếng vỗ tay vang dội cả khán phòng, hòa cùng những giọt nước mắt lặng lẽ lăn trên má người nghe. Vương Đình Huệ khép lại bài hát, trên sân khấu chỉ còn lại những dư âm sâu lắng về nỗi nhớ, về thời gian và những ước muốn không thể thành sự thật.
"Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
Xin hãy ước muốn cho thời gian quay trở lại..."
Những giai điệu da diết ấy như dẫn lối khán giả vào một mê cung của nỗi nhớ và nuối tiếc. Vương Đình Huệ ngừng lại một thoáng, ánh mắt xa xăm đắm chìm trong những hồi ức quá khứ. Từng khuôn mặt, từng nụ cười thân quen lướt qua tâm trí anh, để lại những khoảng trống chơi vơi mà thời gian không thể nào bù đắp.
Tiếng đàn guitar như tiếng thở dài của trái tim, hòa cùng giọng hát nức nở của Vương Đình Huệ:
"Có những điều ta không thể giữ lại
Có những người ta không thể quay về
Khi thời gian trôi như nước cuốn trôi
Để lại trong ta những vết hằn sâu..."
Khán giả nín lặng, lắng nghe từng lời ca như chạm đến tận sâu thẳm tâm hồn. Những nỗi đau mà thời gian để lại, những ước muốn tan thành mây khói, từng lớp kí ức như những con sóng xô bờ, cuốn trôi vào hư vô.
Với mỗi lời hát, Vương Đình Huệ như đang thổ lộ những tâm sự chất chứa bấy lâu nay. Tiếng hát của anh ngân lên như một lời cầu nguyện, một khao khát mãnh liệt được quay ngược thời gian để sửa chữa những lỗi lầm, để trân trọng những khoảnh khắc đã qua.
"Xin hãy ước muốn cho thời gian quay trở lại
Để ta kịp nói lời yêu thương còn dang dở
Để ta kịp sửa chữa những lỗi lầm đã gây ra..."
Tiếng vỗ tay vang dội cả khán phòng, hòa cùng những giọt nước mắt lặng lẽ lăn trên má người nghe. Vương Đình Huệ khép lại bài hát, trên sân khấu chỉ còn lại những dư âm sâu lắng về nỗi nhớ, về thời gian và những ước muốn không thể thành sự thật.