ppu-prof_Pn
Nhân Viên
Khi bình minh ló dạng, bức tranh u ám trải dài trên cây cầu vắt ngang con sông hung dữ. Một chiếc xe đầu kéo to lớn bị treo lơ lửng chênh vênh, phần thân sau lơ lửng trên khoảng không giữa những trụ cầu vững chắc.
Trong cabin, tài xế trẻ tên Peter vẫn còn sống sót một cách kỳ diệu. Anh kẹt chặt bên trong khoang lái, bị bao bọc bởi những mảnh kính vỡ và thép xoắn. Nhịp tim anh đập thình thịch trong lồng ngực khi anh nhận ra hoàn cảnh tuyệt vọng của mình.
Khi sự giúp đỡ vẫn chưa đến, bóng tối dần bao trùm. Peter vật lộn với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng khi anh nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của chính mình. Từng phút trôi qua như vô tận, và anh biết rằng thời gian không còn nhiều.
Trong khi đó, trên mặt cầu, các nhân viên cứu hộ liều mạng trong nỗ lực giải cứu Peter. Họ sử dụng cần cẩu và cáp để nâng cao cẩn thận phần thân sau của chiếc xe đầu kéo, đồng thời dùng máy cắt thủy lực để cố gắng cắt xuyên lớp vỏ kim loại xoắn của cabin.
Cuối cùng, sau nhiều giờ nỗ lực không ngừng nghỉ, các nhân viên cứu hộ đã tiếp cận được Peter. Họ cẩn thận cắt anh ra khỏi đống đổ nát và đưa anh vào tình trạng an toàn.
Khi mặt trời lặn, Peter nằm trong bệnh viện, còn sống sót sau một tai nạn khủng khiếp. Anh biết ơn sâu sắc những người đã cứu sống anh và tự hứa rằng sẽ không bao giờ quên trải nghiệm kinh hoàng này.
Và khi đêm buông xuống, cây cầu một lần nữa chìm vào bóng tối, chỉ còn tiếng rì rào của dòng nước bên dưới nhắc nhở về thử thách mà Peter đã phải trải qua. Chiếc xe đầu kéo treo lửng trên cầu trở thành một lời nhắc nhở về ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết.
Trong cabin, tài xế trẻ tên Peter vẫn còn sống sót một cách kỳ diệu. Anh kẹt chặt bên trong khoang lái, bị bao bọc bởi những mảnh kính vỡ và thép xoắn. Nhịp tim anh đập thình thịch trong lồng ngực khi anh nhận ra hoàn cảnh tuyệt vọng của mình.
Khi sự giúp đỡ vẫn chưa đến, bóng tối dần bao trùm. Peter vật lộn với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng khi anh nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của chính mình. Từng phút trôi qua như vô tận, và anh biết rằng thời gian không còn nhiều.
Trong khi đó, trên mặt cầu, các nhân viên cứu hộ liều mạng trong nỗ lực giải cứu Peter. Họ sử dụng cần cẩu và cáp để nâng cao cẩn thận phần thân sau của chiếc xe đầu kéo, đồng thời dùng máy cắt thủy lực để cố gắng cắt xuyên lớp vỏ kim loại xoắn của cabin.
Cuối cùng, sau nhiều giờ nỗ lực không ngừng nghỉ, các nhân viên cứu hộ đã tiếp cận được Peter. Họ cẩn thận cắt anh ra khỏi đống đổ nát và đưa anh vào tình trạng an toàn.
Khi mặt trời lặn, Peter nằm trong bệnh viện, còn sống sót sau một tai nạn khủng khiếp. Anh biết ơn sâu sắc những người đã cứu sống anh và tự hứa rằng sẽ không bao giờ quên trải nghiệm kinh hoàng này.
Và khi đêm buông xuống, cây cầu một lần nữa chìm vào bóng tối, chỉ còn tiếng rì rào của dòng nước bên dưới nhắc nhở về thử thách mà Peter đã phải trải qua. Chiếc xe đầu kéo treo lửng trên cầu trở thành một lời nhắc nhở về ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết.